“Tôi không giãy mà.”
Có lẽ là vì lời của anh đặc biệt có sức uy hiếp, cho nên Quý Minh Châu vô thức nói khẽ hơn.
Ban đầu vì động tác của anh nên chân của cô định tự động co lại, bây giờ cũng không còn dấu hiệu rụt về phía sau nữa.
Vì vào phòng tắm nên ở phòng ngủ cô chỉ để ánh đèn tờ mờ. Vừa rồi lúc Giang Tịch vào phòng, anh đã tiện tay bật hết đèn lên.
Chỉ trong chớp mắt, ánh đèn xung quanh lập tức sáng rực lên.
Cũng soi tỏ hai người cách nhau rất gần.
Giang Tịch dịch tay xuống, ấn ấn vào mắt cá chân của Quý Minh Châu, “Chỗ này à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT