Kim Mê nói lời này xong, trong phòng trở nên yên tĩnh đến mức có chút ngột ngạt.
Tạ Trì ngồi ở trên giường, anh hơi cúi đầu, tóc mái rũ xuống ở trên mặt anh lưu lại một bóng mờ nhạt, che giấu đi vẻ mặt của anh.
“Cô ấy thật sự đã chết rồi nhưng điều đó không có nghĩa là mọi chuyện đã kết thúc.” Giọng nói của Tạ Trì không lớn nhưng cảm giác áp bách không hiểu được lại làm người ta có chút không thở nổi: “Tôi cứ nghĩ cô cũng là fan hâm mộ của Kim Mê, có thể hiểu được vì sao trước đây cô lại có dáng vẻ muốn rửa sạch nỗi oan khuất cho cô ấy, thế mà tôi lại tin là thật.”
Trong lòng Kim Mê nghẹn muốn chết, đương nhiên cô muốn rửa sạch nỗi oan khuất cho bản thân, nhưng đây là chuyện của riêng cô, cô không muốn làm liên lụy đến người khác: “Chuyện của cô ấy chắc chắn có ẩn tình khác, nhưng anh không phải cảnh sát, cũng không phải người thân của cô ấy. Với tư cách là một fan hâm mộ thì anh đã làm được nhiều rồi, chẳng lẽ anh nhất định phải lấy tính mạng của mình ra mới được công nhận sao? Kể cả bản thân anh không sợ nhưng anh cũng nên nghĩ lại vì người thân của mình chứ, phải không? Nếu anh xảy ra chuyện gì thì ba mẹ anh, bà nội anh, bọn họ phải làm sao bây giờ?”
Tạ Trì không nói gì nhưng môi anh đã mím thành một đường thẳng tắp. Anh biết cô nói đúng, mấy năm nay ba mẹ khuyên anh, bà nội khuyên anh, Thẩm Xác cũng khuyên anh, bọn họ đều nói anh đừng quan tâm chuyện này nữa, nhưng mà nếu anh không quan tâm thì còn có ai sẽ quan tâm đây?
Cảnh sát điều tra nhà họ Vương cũng không phải là vì Kim Mê, rốt cuộc chuyện năm đó có thể lật lại bản án hay không vẫn là một ẩn số. Mà có một số chuyện đè nén trong lòng anh đã rất nhiều, rất nhiều năm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play