Sau khi thay đổi hình dáng lông mày và trang điểm mắt, toàn bộ lớp trang điểm trên mặt Kim Mê trông tự nhiên hơn nhiều. Cô trang điểm cho bản thân theo thói quen trước kia vì cơ thể này cũng có một mái tóc xoăn dài, khuôn mặt vốn cũng có nét hao hao giống cô trước kia.
Kim Mê mím môi với cái gương, đang định sửa cả màu son trên môi thì cửa nhà vệ sinh bị đẩy ra.
Cô quay sang nhìn và nhận ra người tới là Trịnh Mỹ Việt trong nhóm. Trịnh Mỹ Việt là vocal của nhóm nhưng nền tảng vũ đạo cũng không kém. Trước kia cô ta debut với hạng nhất trong show sống còn.
Kim Mê nhớ rõ khuôn mặt Trịnh Mỹ Việt. Trong mắt cô, cô ta không đẹp bằng Mạnh Xán Nhiên nhưng thực lực thì mạnh hơn Mạnh Xán Nhiên rất nhiều.
Rõ ràng là lúc nhìn thấy Kim Mê, Trịnh Mỹ Việt hơi sửng sốt. Cô ta quan sát cô mấy lần rồi mới tiến lên hỏi: "Cô chỉnh lại lớp trang điểm hả?"
"Ừ." Kim Mê gật đầu rồi thuận tay sửa cả màu son luôn: "Có phải như này trông dễ nhìn hơn không?"
Trịnh Mỹ Việt bật cười, không đáp mà hỏi ngược lại: "Chẳng phải trước kia cô bảo Thẩm Thịnh Tinh thích phong cách này nên cố chấp muốn trang điểm như vậy sao? Sao tự nhiên bây giờ lại muốn thay đổi vậy?"
Lần này đến lượt Kim Mê ngẩn người: "Cái gì? Gu Thẩm Thịnh Tinh mặn quá vậy?"
Trịnh Mỹ Việt cười cười nhìn cô nói: "Đương nhiên là không phải rồi, chỉ có cô ngu ngốc mới tin thôi."
"..." Bôi xong, Kim Mê đóng nắp cất thỏi son vào túi: "Trông cô với Thẩm Thịnh Tinh thân quen quá nhỉ?"
"Cũng tàm tạm." Nói đến đây, Trịnh Mỹ Việt nhìn nhìn xung quanh rồi hạ thấp giọng hết mức có thể nói: "Tôi nói thật cho cô biết nhé, tôi và anh ấy đang hẹn hò đấy."
Kim Mê: "..."
Cô hơi ngước mặt lên nhìn Trịnh Mỹ Việt cười gượng: "Cô cứ vậy mà nói thẳng tin hot như thế cho tôi à?"
Cô có muốn biết đâu?
Trịnh Mỹ Việt đáp: "Tôi muốn nói rõ cho cô biết, cũng hy vọng sau này cô đừng làm chuyện ngu xuẩn gì nữa."
Cô ta và Mạnh Xán Nhiên thuộc cùng một công ty quản lý nên Mạnh Xán Nhiên làm gì cô ta cũng nhận được tin tức từ Vương Đông Ni cả. Ngay cả chuyện Thẩm Thịnh Tinh tới bệnh viện thăm Mạnh Xán Nhiên cô ta cũng biết.
Kim Mê hiểu ý của cô ta. Cô cười cười: "Cô yên tâm, tôi thật sự chẳng có chút hứng thú nào với Thẩm Thịnh Tinh cả. Chúc hai người ngọt ngào thân mật, mọi chuyện thuận lợi."
"Cảm ơn." Mặc dù không biết lời này của cô là thật hay giả nhưng Trịnh Mỹ Việt cảm thấy cũng không quan trọng lắm: "Cô sẽ không nói chuyện của tôi và Thịnh Tinh ra chứ?"
"..." Kim Mê cạn lời. Nếu sợ cô nói ra thì ban đầu cô ta đừng nên nói cho cô biết mới phải: "Yên tâm, ra khỏi cánh cửa này là tôi quên thôi."
Trước kia cô đã từng nghe nói đến rất nhiều chuyện đúng sai phải trái trong giới giải trí rồi. Cô làm gì có thời gian rảnh mà đi khắp nơi khua môi múa mép chứ.
"Mỹ Việt." Có nhân viên làm việc gọi ở bên ngoài rồi đẩy cửa nhà vệ sinh ra: "Xán Nhiên cũng ở đây à? Vừa hay, đến lượt chúng ta diễn thử rồi, nhanh ra đây đi."
Kim Mê và Trịnh Mỹ Việt không nói nữa mà đi theo nhân viên đến chỗ diễn thử. Sau khi Kim Mê lên sân khấu với lớp trang điểm vừa chỉnh lại, mọi người đều không khỏi nhìn cô lâu hơn một chút. Có một số fan hâm mộ và mấy người săn ảnh idol đã lẻn vào hiện trường từ trước cũng nhìn thấy nên rối rít chĩa máy ảnh về phía cô.
"Má ơi cái cô tóc dài kia là Mạnh Xán Nhiên à? Sao khác nhau quá vậy?"
"Cứu với vừa rồi tôi còn đang muốn hỏi cô gái xinh đẹp kia là ai, thế mà lại là Mạnh Xán Nhiên á??"
"Cho nên hai hôm trước không phải cô ta tự tử mà là đi phẫu thuật thẩm mỹ?"
"Phẫu thuật thẩm mỹ cũng đâu có hồi phục nhanh vậy được? Sao tôi cứ có cảm giác vũ đạo của cô ta cũng đẹp hơn trước nhỉ?"
Hồi trước Mạnh Xán Nhiên nhảy rất hời hợt. Video quay đoạn cô nhảy xuất hiện trên mạng thu hút được rất nhiều lượt xem. Ai cũng vào xem trò cười của cô. Còn Kim Mê bây giờ không nhảy hết sức, chỉ hoạt động mấy cái làm quen với vị trí và đồng đội xung quanh thôi nhưng đã tốt hơn Mạnh Xán Nhiên trước kia rất nhiều rồi.
Mấy người săn ảnh idol vốn là tới đây chụp những người khác nhưng bây giờ lại không nhịn được mà chụp cho cô mấy bức.
Sau khi mọi người diễn thử xong thì Thẩm Thịnh Tinh tới. Tối nay anh ta là khách quý áp chót nên sẽ lên sân khấu biểu diễn hai bài hát. Sự xuất hiện của anh ta làm hiện trường náo nhiệt hơn rất nhiều, ngay cả nhân viên làm việc cũng không màng đến chương trình nữa đứng tại chỗ lấy điện thoại ra quay chụp.
Kim Mê cũng tò mò nhìn mấy lần. Không thể không nói rằng đúng là Thẩm Thịnh Tinh đứng trên sân khấu trông rất thu hút. Thảo nào nhiều người thích anh ta như vậy.
Tiếc rằng những gì anh ta làm trong bóng tối thật sự khiến người ta không khen nổi.
Tối nay nhóm Kim Mê là khách mời mở màn nên sau khi khán giả tới, bọn họ cũng bắt đầu đi ra sau cánh gà chuẩn bị. Trịnh Mỹ Việt vừa đeo mic vừa nói với những người khác: "Lát nữa sẽ có bật mic đấy, mọi người cố gắng hát đi nhé."
Kim Mê điều chỉnh mic của mình rồi nhướng mày: "Cái gì mà sẽ bật mic chứ? Không bật mic chẳng phải hát nhép à?"
Bầu không khí chợt lặng ngắt như tờ. Mọi người quay sang nhìn Kim Mê bằng ánh mắt khác nhau. Trịnh Mỹ Việt nhếch mép kéo cô qua một bên nói: "Cô nói nhỏ chút được không?"
Kim Mê cảm thấy buồn cười ghê, lên sân khấu hát nhép thì không sợ mà lại sợ người ta nói ra nói vào.
"Đừng nói khó nghe như vậy chứ. Hát nhép cái gì, như vậy được gọi là mở nửa mic, đệm âm, tất cả là vì hiệu quả sân khấu thôi." Có người nhỏ giọng phỉ nhổ: "Hơn nữa chẳng phải người bình thường không hay mở mồm hát nhất là Mạnh Xán Nhiên à?"
Kim Mê: "..."
Câu sau thì cô không phản bác, còn câu trước... Bây giờ lên sân khấu biểu diễn cũng phân loại nhiều thứ ghê ha.
"Được rồi được rồi, đừng nói nữa, chuẩn bị lên thôi." Nhân viên làm việc nhắc nhở để mọi người lên sân khấu theo thứ tự.
Bài hát được biểu diễn hôm nay là [Queen], bài hát mới của bọn họ. Mạnh Xán Nhiên ra mắt với tư cách là thành viên thứ mười và cũng là cuối cùng trong nhóm nên chắc chắn không lấy được vị trí center rồi. Đêm hôm công bố kết quả ấy cô còn nói trong video phỏng vấn rằng sau này sẽ cố gắng đi từ rìa sân khấu tới vị trí trung tâm. Kết quả là lần nào lên sân khấu cô cũng phá game cả.
Từ trước đến nay chưa bao giờ Kim Mê đứng ở một vị trí xa xôi như thế này nên tâm trạng cô có hơi giống với lần đầu tiên lên sân khấu.
Cô muốn để tất cả mọi người đều nhìn thấy mình sau khi ánh đèn sáng lên.