Nhưng hai anh em “tình cảm tan vỡ”, mỗi người ôm chăn nhỏ và gối đầu nhỏ của mình bắt đầu chính thức chia phòng ngủ.

Rất may mắn là Lâm Vãn Thanh làm ba cái màn chống muỗi, cái màn cho nhóc Tiểu Cố An cũng không nhỏ, cô vốn dĩ muốn chờ cậu nhóc lớn thêm một chút, sau này có thể tự mình ngủ được rồi thì cậu nhóc cũng sẽ có màn chống muỗi.

Nhưng mà lần này đành phải lấy màn chống muỗi của cậu nhóc ra trước vậy, cô đưa một cái cho Cố Tiểu Nhị mắc ở trên giường, đồ của anh hai thì đưa cho em ba vẫn dùng rất tốt, do đó sẽ tiết kiệm được một chút.

Nếu như vẫn không được, sau này cô lại làm nhiều hơn nữa là tốt rồi.

Cố Tiểu Nhị thật vất vả mới có thể có phòng riêng của mình, giường của mình, màn chống muỗi của mình, cậu nhóc hưng phấn lăn lộn trên giường, không chỉ lăn lộn thôi đâu, cậu nhóc này còn ở trên giường hát hò tới hơnnửa đêm.

Có một sự thật là, Cố Tiểu Nhị vẫn luôn có một ước mơ trở thành một ca sĩ vĩ đại, cậu nhóc cảm thấy mình hát rất hay, rất dễ dàng mang lại cảm xúc mãnh liệt cho người nghe.

Chỉ có điều là anh trai cậu nhóc không biết thưởng thức, trước kia hai người ở cùng một phòng, chỉ cần cậu nhóc mở miệng, anh trai cậu sẽ đá m.ô.n.g cậu nhóc.

Bây giờ thì tốt rồi, bản thân có phòng riêng rồi, Cố Tiểu Nhị có thể tận tình mà cất tiếng hát!

“Đứng dậy, những người không muốn làm nô lệ, dùng m.á.u và thịt của chúng ta xây dựng thành Vạn Lý Trường Thành mới của chúng ta, quốc gia Trung Quốc..

Cao âm phía sau không lên được, Cố Tiểu Nhị từ trên giường đứng lên, cái m.ô.n.g nhỏ trần trụi “ngao” một tiếng rống lên: “Thời điểm nguy hiểm nhất…

Hơn nửa đêm, đêm khuya vắng lặng, mọi người đều đang ngủ ngon, đột nhiên toàn bộ đều bị một trận tiếng hét thảm thiết dọa cho bừng tỉnh.

“Oa!” Đứa bé đang ngọt ngào ngủ cũng trực tiếp sợ phát khóc.

“A, không khóc nữa nhé”

Lâm Vãn Thanh bừng tỉnh, lập tức ôm lấy cậu nhóc nhẹ nhàng dỗ dành.

“Phó đoàn trưởng Cố, người này là ai vậy?”

Nửa đêm không ngủ mà còn hát để dọa người à!?

Lâm Vãn Thanh có chút tức giận.

Cố Hoài An ngủ bên cạnh còn mở mắt sớm hơn cô, kéo đèn lên nhìn vợ mình đang ôm đứa nhỏ dỗ dành, nhíu mày nghe: “Nghe giọng nói giống như là Tiểu Cảnh

“Hả?” Tại sao lại là Tiểu Cảnh? Có chuyện gì với cậu nhóc này không thế?

Lâm Vãn Thanh lập tức ngồi không yên, theo bản năng làm mẹ hiện lên trên người, cô nhất định phải ôm đứa bé ra ngoài xem sao mới được.

“Em ở lại trong phòng đi, anh đi ra ngoài xem một chút, xem có chuyện gì rồi nói sau

Cố Hoài An trấn an vợ, Lâm Vãn Thanh nhìn đứa nhỏ đang rầm rì trong ngực, cô suy nghĩ một chút rồi gật đầu. Cố Hoài An cầm đèn pin đi ra cửa, chỉ chốc lát sau tiếng gào thét thảm thiết bên ngoài đã biến mất, Cố Tiểu Nhị ở bên ngoài cười ha ha ha: “Chú Cố, con ngủ không được nên ca hát. Con hát có hay không ạ?”

Cả nhà họ Cố: “

Dễ nghe, thật sự rất dễ nghe, đều doạ tỉnh người một nhà, nói xem có dễ nghe không?

Cố Tiểu Nhị ở quân khu vừa hát một lần đã nổi tiếng, sáng sớm hôm sau, các chị dâu trong quân khu sôi nổi đến tận cửa, nói đêm qua nhà cô có phải xảy ra chuyện gì hay không, sao hơn nửa đêm nghe thấy có tiếng quỷ kêu, ôi trời ơi, thanh âm kia khó nghe quá, trẻ con trong nhà đều bị dọa cho phát khóc.

Lâm Vãn Thanh ngượng ngùng, chỉ có thể cười ha ha nói đó là Tiểu Cảnh nhà cô luyện giọng.

Ôi trời, vậy thì về sau ngàn vạn lần đừng để Tiểu Nhị nhà cô luyện giọng nữa thôi, con nhà người ta hát là tiếng trời, con nhà cô ca hát chính là hét muốn rách cả cổ họng, to muốn chết!

Lâm Vãn Thanh: ””

Kỳ thật cũng không có khó nghe như vậy mà?

Cứ như vậy, giấc mơ của ca sĩ Cố Tiểu Nhị bị dìm c.h.ế.t yểu trong trứng nước.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play