Lâm Vãn Thanh rất đau lòng, vội ôm Tiểu béo ú lên hôn: “Là lỗi của thím, về sau thím sẽ ngủ với An An “Vâng”
Tiểu Cố An mở miệng nhỏ nhắn ra để lộ hai cái răng nhỏ trắng sáng, cậu nhóc nở nụ cười. Phó đoàn trưởng Cố bên cạnh lại đen mặt, nếu sau này vợ ngủ cùng tên nhóc này, vậy anh thì sao, một mình phòng đơn gối chiếc chắc?
Làm bộ như không thấy khuôn mặt u oán của người nào đó, Lâm Vãn Thanh run chân xuống giường, dắt Tiểu Cố An đi ăn sáng.
Có lẽ buổi sáng tỉnh dậy không thấy thím nên cậu nhóc kia cực kỳ dính thím, thím đi đâu là cậu nhóc phải đi chỗ đó, có vài lần Cố Hoài An muốn chìa tay ôm nhưng Tiểu Cố An lại lắc đầu như trống bỏi vậy.
Khiến phó đoàn trưởng Cố buồn bực, Lâm Vãn Thanh vui vẻ một lúc lâu. Từ sau khi phó đoàn trưởng Cổ khai trai, hai vợ chồng nhỏ hàng ngày đều giày vò nhau đến nửa đêm.
Chuẩn xác mà nói, là người họ Cố nào đó da mặt dày, ngày nào cũng giày vò người khác, thân thể Lâm Vãn Thanh mềm mại, không chịu nổi.
Mỗi sáng sớm cô đều ôm Tiểu Cố ngủ, Cố Hoài An thấy vợ ôm nhóc béo ngủ say cũng không quấy rầy, chỉ có thể quay về phòng mình ngủ.
Trung tuần tháng bảy, ngô ở quân khu lần lượt chín muồi, từng nhà đều bắt đầu vội vã ra ruộng thu hoạch ngô.
Trong cuộc sống ngày mùa ở đây, quân khu vẫn xảy ra hai chuyện lớn.
Chuyện thứ nhất chính là chị dâu Trọng ly hôn với Trọng Đại Thành, có hai trai một gái nhưng chỉ dẫn con gái
Tiểu Nha theo.
Một chuyện khác chính là em gái Tần Ngọc nhà doanh trưởng Tần lập gia đình, còn gả đi rất xa, đến quân khu Vân Nam xa xôi, gả cho một sĩ quan cũ đã mất vợ.
Nghe nhóm chị dâu nói, Tần Ngọc ở nhà vừa khóc vừa nháo, sống c.h.ế.t không lấy chồng, còn dám túm lấy mặt doanh trưởng Tần, doanh trưởng Tần tức giận, tát Tần Ngọc mấy cái, lúc này cô ta mới chịu lập gia đình. Nhóm chị dâu đều cảm thấy kỳ quái, tuy Tần Ngọc lớn lên không quá xinh, nhưng cũng được coi là thanh tú,hơn nữa cô ta trẻ tuổi, còn tốt nghiệp cấp ba, sao phải gả cho một sĩ quan cũ ở một quân khu xa xôi chứ?
Lâm Vãn Thanh đi theo dường như đã biết chuyện gì đó, buổi tối về nhà cô hỏi người nào đó: “Có phải anh giở trò quỷ sau lưng chuyện Tần Ngọc đúng không?”
Phó đoàn trưởng Cố vô tội lắc đầu: “Anh là người như vậy sao?”
Lâm Vãn Thanh gật đầu rất chắc chắn: “Anh chắc chắn là như vậy!”
Vừa đen tối lại vừa mang thù, không phải anh thì là ai?
Phó đoàn trưởng Cố: ””
Trước khi chị dâu Trọng về nhà mẹ đẻ, còn cố ý dẫn Tiểu Nha đến từng nhà cảm ơn nhóm chị dâu trước kia đã giúp đỡ, cuối cùng là đến nhà họ Cố, chị dâu Trọng mang hai bình tương nấm hương đến, một con gà mái, còn có hai bịch bánh quy.
Khi chị dâu Trọng và Tiểu Nha đến nhà, trong nhà chỉ có Lâm Vãn Thanh và Tiểu Cố An.
Cố Hoài An dẫn hai đứa lớn ra ruộng bẻ ngô, Lâm Vãn Thanh trải chiếu ở hè, bày đồ chơi của Tiểu Cố ra để cho cậu nhóc tự mình chơi.
Cô thì ngồi một bên, vội vàng giẫm máy may, may màn cho nhà.
Quần áo trước đó may cho cha Cố, mẹ Cố đã xong nên được gửi đến Kinh Thị, của mẹ Cố là một chiếc đầm lịch sự tao nhã, của cha Cố là kiểu áo Tôn Trung Sơn trầm ổn trang trọng, rất phù hợp với thẩm mỹ của hai ông bà. Quần áo được gửi đến Kinh Thị, mẹ Cố còn viết thư gửi lại, trong thư nói bà ấy và cha Cố rất thích quần áo, quần áo rất vừa người, mặc nhìn cũng rất đẹp, cảm ơn con dâu đã vất vả.
Trong thư mẹ Cố còn trộm nói xấu, nói cha Cố đỏm dáng, vừa nhận được quần áo là thay ngay lập tức, đi tản bộ khoe khoang trong đại viện một vòng, sau khi khoe khoang với mấy lão chiến hữu xong mới xòe đuôi như con chim khổng tước trở về nhà.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT