Mấy tên nhóc trong phòng cũng ngửi được mùi như con mèo nhỏ vậy, tất cả đều chạy ra.

“Oa, thím ơi thơm quá, có thể ăn cơm được chưa ạ?”

Người hỏi đầu tiên đương nhiên là Cố Tiểu Nhị, những tên nhóc khác cũng chờ mong nhìn cô. “Đi rửa tay xong là có thể ăn cơm ngay

Mấy tên nhóc hoan hô một tiếng, sau đó chen lấn đi về phía cái ao bên cạnh.

Ở phòng bếp, Phó đoàn trưởng Cố vẫn đang bận rộn, Lâm Vãn Thanh cười gọi anh đến ăn cơm.

Hai người nhìn nhau cười, không nói gì nữa.

Bàn thức ăn tối nay bị chén sạch sẽ.

“Ợ, anh ơi ăn ngon quá, lâu rồi em chưa được ăn đã nghiền như vậy”

Lương Thương vuốt bụng nhỏ, thỏa mãn chép miệng.

Mãn Thương vốn muốn khinh bỉ em trai, nhưng tưởng tượng tôm chiên và đồ ăn mỹ vị vừa rồi, cậu bé cũng không nhịn được mà gật đầu, ừm, thím Lâm nấu cơm rất ngon.

“A, anh ơi nếu em là con nhà thím Lâm thì tốt, có thể ăn ngon cả ngày”

Lương Thương tràn đầy khát khao.

Mãn Thương còn chưa kịp nói gì, Cố Tiểu Nhị đã đi từ trong phòng ra, đả kích nói: “Nhưng chắc là vỡ mộng đi, anh ăn nhiều như vậy, nếu thật sự trở thành anh em với em, trong nhà sẽ có thêm một cái thùng cơm, không được, không thể được.

Lương Thương: ”” Nhà họ Trương bên cạnh, chị dâu Trương chiên một đĩa khoai tây to, nấu bát canh rau dại cộng thêm bát tương tự mình ủ, đây chính là bữa tối hôm nay.

Doanh trưởng Trương trở về từ đơn vị, thấy chị dâu Trương ở nhà một mình, hai tên nhóc ồn ào kia không ở nhà, ngạc nhiên hỏi: “Hai thằng nhóc thúi kia vẫn chưa về sao? Muộn thế này rồi mà không biết đường về nhà, thật là hư đốn!”

“Cái gì?” Chị dâu Trương nghe thấy giọng điệu hách dịch của chồng mình thì khinh thường: “Hai đứa nó đến nhà

Phó đoàn trưởng Cố bên cạnh, nay nhà người ta ăn tôm chiên.

“Ăn tôm chiên sao? Trẻ con mà tham ăn như vậy, tương lai có tiền đồ gì”

Doanh trưởng Trương vẫn còn cằn nhằn.

Chị dâu Trương không kiên nhẫn, ăn hết bánh ngô trong tay, uống hết canh rau dại, buông đũa xuống lau miệng đi ra ngoài.

“Thúy Phân, bà làm gì thế?”

Không ăn cơm tối, vợ không ăn cơm cùng chồng, doanh trưởng Trương vẫn không tha.

“Sang nhà hàng xóm” “Sang nhà hàng xóm làm gì, ngồi đây ăn cơm với tôi đã, hơn nữa bà đi rồi thì trong nhà ai rửa bát, còn quần áo bẩn này của tôi, ngày mai tôi vẫn phải mặc đó”

“Được rồi, tôi ăn no rồi, chẳng lẽ ngồi giương mắt nhìn ông sao”

“Vậy bà không ăn cơm thì ngồi trò chuyện với tôi cũng được.” Doanh trưởng Trương vẫn ra sức tranh thủ, chị dâu Trương lại nổi giận: “Nói chuyện với ông, nói chuyện với ông, nói chuyện với ông cái rắm. Ông là đứa trẻ ba tuổi hay sao, chẳng lẽ tôi phải buộc vào dây lưng quần của ông hay sao! Đêm nay ông cút ra ngoài ngủ cho tôi!”

Nói xong, chị Trương cầm cây quạt hương bồ nổi giận đùng đùng rời đi.

Để lại doanh trưởng Trương vẫn không hiểu cái quái gì cả: “.”

Người phụ nữ này lại lên cơn điên gì vậy?

Tiểu viện nhà họ Cố.

Cố Hoài An ở trong sân tự giặt quần áo bẩn của mình, Lâm Vãn Thanh giẫm máy may may quần áo, chị dâu Trương vừa vào đến cổng đã lại khen: “Phó đoàn trưởng Cố quả là người chu đáo, Tiểu Lâm em may mắn lắm đó” Sau đó lại tức giận nói: “Không giống tên đàn ông xấu nhà chị, cả ngày ngoài việc ăn cơm thì chỉ có ngủ, phích nước nóng trong nhà không có nước cũng không biết đun một ít, chị gả cho cái loại gì không biết, còn không bằng nuôi một con heo, chị còn có thể ăn thịt!”

Lâm Vãn Thanh đưa cho chị Trương nước đậu xanh, nghe thấy lời này thì cười khúc khích: “Chị dâu, nào có ai nói như vậy?”

Chị dâu Trương cũng cười: “Đó là do chị tức giận quá

Chị ấy nhận lấy nước đậu xanh rồi uống một ngụm, giống như nhớ tới chuyện gì đó nên nháy mắt với Lâm Vãn Thanh.

“Tiểu Lâm, chị nghe nói Tần Ngọc tìm em, em mắng cô ta, còn thuận tiện khoe ân ái với Phó đoàn trưởng Cố hå?”

Cơ thể Lâm Vãn Thanh chấn động, tay cầm chén trà run lên: “Chị dâu, sao chị biết?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play