Ba con gà mái hoa đã dâng hiến lên hai quả trứng gà, cô đập trứng tách vỏ bỏ vào tô rồi đánh đều. Đun nóng dầu trong nồi, đập trứng gà vào rồi chiên vàng, để riêng, cho mỡ lợn vào nồi, thêm cà chua băm nhỏ vào, một chén nước suối, nửa muỗng muối, một chút tương hột, một muỗng đường trắng, một chút bột mì để làm sốt, lửa lớn đun đến khi nước sốt đặc sệt, bỏ trứng gà vào nồi, đậy nắp kín đun nửa phút, lát sau mở nắp sẽ thấy màu sắc đậm đà của nước sốt cà chua, nước sốt cà chua trứng gà tươi ngon đã hoàn thành.

Cô bỏ sợi mỳ đã cắt vào nồi nước sôi, chờ mỳ chín, cô vớt mỳ ra rồi thêm nước sốt vào trộn chung. Chờ đến khi Cố Tiểu Nhị trở về, trên bàn cơm trong nhà đã bày lên đồ ăn sáng nóng hầm hập, mì ý sốt cà chua thịt bằm, chân giò hun khói chưng, cậu nhóc thấy vậy liền vui vẻ chạy tới.

“Mì sốt cà thịt bằm, mì sốt cà thịt bằm, Mãn Thương ơi, buổi sáng nhà tớ ăn mì sốt cà thịt, chân giò hun khói nha!”

Tên nhóc hoan hô rửa tay vọt vào cửa, phía sau cậu nhóc là hai tên nhóc da đen lẽo đẽo đi theo sau, là Mãn Thương và Lương Thương nhà chị dâu Trương.

Cũng giống Cố Tiểu Nhị, sáng hôm nào hai anh em cũng đều lùa gà vịt nhà mình đến cạnh suối nhỏ kiếm ăn.

Buổi sáng hôm nay, ba đứa trẻ gặp nhau giữa đường, rồi cùng trở về nhà.

Trên đường về, bụng Cố Tiểu Nhị đã đói meo, cậu nhóc một đường chạy chậm về nhà, hai anh em Mãn Thương cũng chạy theo. Lúc trước Cố Tiểu Nhị khoe khoang nói thím cậu nhóc nấu cơm ăn ngon cỡ nào, hơn nữa hai đứa bé nhà họ Trương đều từng ăn qua bánh hoa hồng mà Lâm Vãn Thanh làm, khi Mãn Thương và Lương Thương nghe thấy nhà họ Cố sáng nay ăn mì sốt cà thịt bằm, cả hai đều không dám nhấc bước chân tiến vào. Hai tên nhóc da đen đứng ở cửa nhà họ Cố thò đầu nhìn vào, Lâm Vãn Thanh nhìn thấy, cười tủm tỉm tiếp đón hai đứa nhỏ: “Mãn Thương, Lương Thương tới đây, ăn sáng với nhà thím nhé.”

Lúc nãy cô làm mì sợi rất nhiều, trứng gà cà chua trong nồi cũng đủ, thêm hai đứa bé cũng không lo thiếu đồ ăn. “Không được đâu ạ, thím, chúng cháu sẽ về nhà ăn.

Mãn Thương lớn hơn em trai một chút, hai đứa bé được chị dâu Trương giáo dục rất tốt, tuy rằng rất muốn ăn nhưng cả hai không dám tùy tiện vào nhà người khác ăn như vậy.

“Được rồi, hai cậu là con trai, cũng không phải con gái, còn ngượng ngùng cái gì, mì sợi thím tớ làm rất ngon nha”

Cố Tiểu Nhị bưng một chén mì sốt thịt bằm lớn từ trong phòng đi ra, khoe khoang giơ trước mặt Mãn Thương và Lương Thương: “Ngửi thử đi, có hơm không? Thật sự không muốn ăn sao?”

Hai cậu nhóc Mãn Thương và Lương Thương đáng thương thèm đến muốn khóc.Hu hu, thật là thơm quá đi.

“Tiểu Cảnh, không được nghịch ngợm như vậy.

Lâm Vãn Thanh vào phòng bếp lấy thêm chén đũa, thấy dáng vẻ lưu manh này của Cố Tiểu Nhị, cô nhẹ giọng trách mắng.

“Ha ha, thím, con biết rồi? Cố Tiểu Nhị ngoài miệng thì đồng ý, nhưng lại ôm chén mỳ trong tay làm mặt quỷ với hai anh em Mãn Thương.

“Muốn ăn không?”

“Cố Cảnh!” Cố Hoài An nghe thấy Cố Tiểu Nhị lại đùa giỡn ở trong sân, anh buông đũa xuống nhanh chóng đi từ trong phòng ra, lạnh lùng nói.

“Nghiêm!”

Cố Tiểu Nhị vừa nghe thấy giọng điệu lạnh lùng mang theo khí lạnh của chú Cố, hai chân lập tức đứng nghiêm, hành quân lễ về phía anh.

“Vào phòng ăn cơm!”

“Dạ!” Cố Tiểu Nhị vội vàng bưng chén lớn chạy vào phòng, nếu còn tiếp tục nghịch ngợm, cậu nhóc chắc chắn giây tiếp theo chú Cố sẽ xách cậu nhóc lên để tay chú hun cái m.ô.n.g của cậu nhóc mất. Ối dồi ôi, chú của Cố Tiểu Nhị cũng thật hung dữ, thật là dọa người

Ngày thường Mãn Thương và Lương Thương ít khi được nhìn thấy Cố Hoài An, cho dù có gặp cũng chỉ thấy bóng dáng lướt qua, giờ vừa gặp đã bị dọa đến muốn khóc.

“Phó đoàn trưởng Cố, chú ý hình tượng của anh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play