Lúc đó Phùng Nam mới mười tám tuổi, trẻ tuổi lại không được trong nhà coi trọng từ nhỏ, vừa nghe bố mình suy nghĩ cho mình như vậy đã ngây thơ, ngốc nghếch cảm động mà khóc.

Rồi cô ấy quyết định ngay tức khắc, bản thân mình sẽ thay anh trai “bị thương” xuống nông thôn.

Sau đó, Phùng Nam xuống nông thôn ở sáu năm, năm hai mươi bốn tuổi cô ấy bị một kẻ lưu manh nhìn trúng, bị hắn ta thiết kế một màn kịch để làm cô ngã xuống nước hòng ngắm nhìn cơ thể của cô.

Người mẹ của cái tên lưu manh đó ồn ào ở trong thôn, nói Phùng Nam để con trai bà ta nhìn thấy hết sạch, là người đàn bà hư hỏng, gia đình bọn họ sẽ “nhân từ” cưới Phùng Nam về nhà.

Phùng Nam cũng là cô gái kiên cường, cô ấy cắn răng tình nguyện cả đời không lấy chồng cũng không cưới cái gã lưu manh, ghê tởm kia.

Đến khi phong trào mười năm kết thúc, Phùng Nam đã là cô gái lỡ thì gần ba mươi tuổi, cô ấy quay về nội thành với khung cảnh nghèo đói.

Phùng Diệu Tổ đã sớm cưới vợ sinh con, cuộc sống hôn nhân đơn giản tốt đẹp, bố mẹ Phùng cũng bế được cháu trai, cả gia đình họ hoà thuận vui vẻ. Chỉ có cô gái lỡ thì - Phùng Nam là người dư thừa trong căn nhà.

Anh trai chị dâu không chứa, bố mẹ ruột cũng không.

Phùng Nam ở nhà mấy ngày, ở đủ rồi, cô ấy định nói với bố mẹ trước rằng cô sẽ thay mẹ Phùng làm công việc hợp tác Cung Tiêu Xã. Trước kia lúc xuống nông thôn, bố Phùng đã chính miệng hứa hẹn, chỉ cần con gái đi xuống nông thôn thay anh cả, công việc của vợ ông ta sẽ giao cho Phùng Nam.

[Chú thích: (*) Hợp tác Cung Tiêu Xã là một loại cửa hàng trong đó nhà nước phân phối tư liệu sản xuất như liềm, phân bón,… và phương tiện sinh hoạt như củi, gạo, dầu,… cho nông thôn trong thời đại kinh tế kế hoạch. Có thể hiểu, trong thời đại kinh tế kế hoạch, đời sống kinh tế đều do nhà nước lo, về cơ bản không có chỗ cho kinh tế tư nhân nên người nông dân phải đến hợp tác Cung Tiêu Xã để mua.]

Kết quả buổi tối hôm đó, Phùng Nam vừa định gõ cửa đi nói chuyện này, chợt nghe thấy bố mẹ nói chuyện năm đó. Hoá ra năm ấy Phùng Diệu Tổ căn bản không có chuyện gì, hắn ta không muốn xuống nông thôn chịu khổ nên làm ầm ĩ với bố mẹ.

Bố mẹ nhà họ Phùng bèn nghĩ ra chủ ý này, dù sao sớm muộn gì con gái cũng là của nhà người ta, đương nhiên con trai vẫn là quan trọng hơn.

Phùng Nam nghe nói thế thì trái tim hoàn toàn rét lạnh, hôm sau cô ấy liền nghĩ kế vạch trần chuyện của Phùng Diệu Tổ, đến lúc đó bố mẹ Phùng chịu áp lực từ dư luận thì chỉ có thể đưa công việc cho Phùng Nam. Bởi vì chuyện này, Phùng Nam cũng hoàn toàn cắt đứt quan hệ với nhà người họ Phùng.

Vốn dĩ là mẹ Phùng muốn đưa công việc của mình cho con dâu, hoàn toàn không nghĩ tới đứa con gái ruột của mình.

Diễn biến sau đó nữa là Phùng Nam độc lập, tự cung tự túc. Đợi đến năm ba mươi lăm tuổi, được người ta giới thiệu quen biết Cố Hoài An, lúc đó mới lập thành gia đình. Cả nhà cũng xem như là hài hoà hạnh phúc. Lâm Vãn Thanh muốn biết nhiều hơn, nhưng mà trong nguyên tác lại không nói đến. Vì thế muốn biết các tình tiết của truyện chi tiết hơn nữa cũng không có khả năng.

Lâm Vãn Thanh nâng mặt, không biết tại sao bỗng nhiên phiền lòng, sự việc phát triển lệch hướng dự đoán của cô. Vốn dĩ cô muốn xem Cố Hoài An là phiếu cơm ngon dài hạn, định đợi nguyên chủ xuất hiện, thời kỳ khó khăn qua đi, cô cũng thành công lui thân mà sống cuộc sống tạm bợ của mình.

Thế nhưng sức hấp dẫn của Phó đoàn trưởng Cố quá lớn, cô đã rơi vào lưới tình rồi…

Trời ơi, ở trong sách, Phó đoàn trưởng Cố là của nữ chính nguyên tác, cô là chuyện ngoài ý muốn, rốt cuộc thì phải làm sao bây giờ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play