“ Lăng biểu ca, nhỏ giọng thôi.”


Ở hiện đại kẹo cao lương đã trải qua rất nhiều lần cải tiến công thức, nguyên liệu chính biến thành tinh bột khoai lang đỏ, chẳng có xí quan hệ nào với cao lương nhưng kẹo cao lương đầu tiên xuất hiện lại được làm từ chính bột cao lương.

Trước mắt triều Dụ chưa xuất hiện khoai tây và khoai lang đỏ, nhưng đã có bắp, vừa hay đúng ngay công thức làm kẹo cao lương nguyên thủy nhất.

Bước đầu tiên để làm loại kẹo này chính là chiết xuất tinh bột từ cao lương, hàm lượng tinh bột trong cao lương rất cao, có thể đạt tới 65%-70%, làm thủ công không tinh chuẩn như sản xuất công nghiệp nhưng cũng được trên 50%.

Hôm qua Thu Hoa Niên lợi dụng tính kiềm trong tro thực vật để ngâm cao lương, vì vậy loại bỏ lớp vỏ bên ngoài của hạt tương đối dễ, tăng xác suất chiết xuất tinh bột.

Cậu lấy từ nhà kho mấy cái nia làm từ tre trúc có đường kính một mét, vớt cao lương trong bồn gỗ lên tay chà xác, vỏ và hạt bên trong tự động tách ra.

Sau khi chà hơn một nửa, Cửu Cửu cùng Xuân Sinh đều dậy, hai đứa nhỏ tự giác rửa tay, chạy lại học theo cậu chà vỏ cao lương.

Bởi vì việc không nặng nên Thu Hoa Niên không ngăn cản, ba người bận rộn suốt nửa canh giờ, loại bỏ sạch sẽ vỏ ngoài hai đấu cao lương.

Thu Hoa Niên mang hỗn hợp hạt ngũ cốc lẫn xác ngoài dàn đều trên nia, đặt trên giá phơi nắng trong viện, rồi quay về nấu cơm sáng.

Cơm sáng luộc hai trái bắp, mỗi người một chén canh gà nóng nấu với rau khô, Cửu Cửu cùng Xuân Sinh ăn đến ngon lành, Thu Hoa Niên cũng tìm được cảm giác thỏa mãn trong đó.

Sau khi no nê dọn dẹp sạch sẽ chén bác, hai đứa nhóc vác theo rổ nhỏ ra cửa hái rau dại, Thu Hoa Niên nhờ vả hàng xóm cũng đi hái rau trông giùm hai đứa, còn mình lại thử dùng những dụng cụ làm mộc mà Đỗ Bảo Ngôn lưu lại.

Thu Hoa Niên học làm mộc cấp tốc để quay chụp video, cậu từng cho ra mắt một hệ liệt tên “Phục hồi nông cụ từ các triều đại khác nhau”, tự tay phục hồi máy cày viên lê(*), cày khúc viên, cào, bừa xới đất và những nông cụ khác.

Tự tay phục hồi máy cày viên lê(*): 亲手复原过直辕犁, cái này tui edit không được, cầu cao nhân.

Đỗ gia không nuôi mấy loại gia súc lớn có thể kéo được máy cày, vì vậy canh tác đều phải làm thủ công. Thu Hoa Niên tính dựa vào kinh nghiệm của mình để phục chế lại một loại máy cày do người đẩy, mà người hiện đại phát minh dùng để trồng rau trong vườn. Nếu thành công, cày bừa vụ xuân có thể tiết kiệm được không ít sức lực.

Nhưng mà dưới tình huống không có bản vẽ, cậu đã đánh giá quá cao năng lực của bản thân, lăn lộn nửa ngày cũng chưa tìm ra cách. Cuối cùng chỉ có thể dùng gỗ phế liệu làm một cái khuôn đúc hình vuông có thể tháo rời, dung tích một lít, làm khuôn kẹo cao lương.

 

 

Cơm trưa như cũ là dưa muối, thịt gà ăn với cơm ngũ cốc. Hôm nay nắng đẹp, sau khi ăn xong cao lương gần như đã khô hết, Thu Hoa Niên cùng hai đứa nhỏ cùng nhau sàn những cái vỏ đã khô lại, nhẹ bẫng; mang hết lớp vỏ bị tách ra cột vào túi. Lại tách hạt thêm hai đấu bắp, khó nhọc vác ra cửa.

“Hoa ca nhi, ngươi định mang mấy cái này đi đâu?” Trên đường có người chào hỏi Thu Hoa Niên.

“Đến nhà tộc trưởng xay ngô và cao lương.” Thu Hoa Niên cười trả lời.

“Xay có một chút này?” Phụ nhân bắt chuyện tỏ vẻ khó hiểu.

Mượn cối đá và con la phải trả tiền, xay ít không lời.

Bốn đấu lương thực tuy rằng hơi ít nhưng cũng đã 30 cân, thân thể hiện tại của cậu bị suy dinh dưỡng, có chút suy yếu, đi một đoạn đường đã không thể vác nổi nữa. Cậu bèn để túi lương thực bên vệ đượng rồi leo lên tảng đá nghỉ ngơi một chút, nói chuyện phiếm với mấy người đi ngang qua thôn.

“Ta xay cao lương với bắp, là vì làm kẹo cho Cửu Cửu và Xuân Sinh ăn.”

“Xay ít này trước đã, thành công rồi lại làm nhiều hơn.”

“Đến lúc đó tẩu tử nhớ đến nhà ta ăn kẹo nha.”

……

Lộ trình không dài nhưng Thu Hoa Niên đi mất hơn mười phút, vừa đi vừa tám, thư giãn như đang rong chơi dã ngoại ngoại thành.

Triệu thị thường ngày hoành hành ngang ngược trong thôn, nên nay đại gia đều hớn hở xem bà ta ăn thiệt, bằng vào tư thế cầm dao hùng hổ dọa người của Thu Hoa Niên ngày hôm qua, cậu rất nhanh nổi danh trong thôn, mọi người thấy cậu đều vui vẻ nói chuyện vài câu.

Nếu không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, sau đêm nay mọi người đều biết Hoa ca nhi nhà Bảo Tuyền muốn dùng cao lương và ngô để làm kẹo.

—— tuy rằng hầu hết mọi người đều cảm thấy cậu điên rồi, hoặc nói là cậu cố ý làm như vậy để phân cao thấp với Triệu thị.

Thu Hoa Niên đúng là đang cố ý,đầu tiên để mọi người cảm thấy cậu không thể làm được rồi bất ngờ thành công, thì phạm vi truyền bá của việc này mới bùng nổ, đây là kinh nghiệm mà cậu đúc kết được khi còn làm blogger.

Nói một cách đơn giản, chính là tuyên truyền tạo thanh thế.

Nhà tộc trưởng ở cửa thôn, gồm mười mấy gian nhà ngói, tường viện đều xây bằng gạch xanh, nhìn qua khí thế mười phần.

Cối đá nằm ngoài vườn cây ăn trái, toàn bộ thôn chỉ có nhà tộc trưởng và nhà Đỗ Bảo Tuyền có cối đá và con la, mọi người trong thôn muốn xay cái gì đều phải đến hai nhà này để thuê đồ vật.

Nhà Đỗ Bảo Tuyền hoành hàng ngang ngược trong thôn như vậy bởi vì tự tin. Tự tin vì hiện nay nhà họ là phú hộ số một số hai trong thôn, đại nữ nhi gả cho chưởng quầy của một cửa hàng vải dệt trên huyện thành, con thứ hai đọc sách ở huyện thành, nói không chừng qua mấy năm cả nhà bọn họ đều dọn lên huyện ở.

Thu Hoa Niên đem lương thực đặt bên cạnh tảng đá trong viện tộc trưởng, đang định gõ cửa, cửa gỗ lại đột nhiên mở ra, mở cửa là một thiếu niên 15-16 tuổi mắt to đáng yêu.

Thiếu niên nhìn rất lạ mắt, nguyên chủ cũng chưa từng gặp qua hắn, từ nốt ruồi đỏ giữa mày đối phương cậu liền nhận ra hắn cũng là một ca nhi.

Vị ca nhi này cũng không sợ người lạ, thấy lương thực bên cạnh Thu Hoa Niên thì trực tiếp cười nói, “Tới xay lương thực? Không khéo, con la nhà cô cô phải chở ta lên trấn trên, hôm nay sợ là không kịp.”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play