Tư Kính cũng tự biết mình là lão tham ăn, nếu không thì chẳng tổ chức Trăm vị thí làm chi. Lão vốn đã xem trọng Đỗ Vân Sắt, tất nhiên sẽ nguyện ý giúp mấy việc vặt vãnh này.
Sau khi được Tư Kính đáp ứng, Đỗ Vân Sắt sai tôi tớ ra ngoài Minh Phượng đài tìm Ngũ Thư, để thiếu niên mang chín vại nhỏ hồng đậu nhự vào đây. 
Lúc Thu Hoa Niên mua bình vại đã đặc biệt chọn loại đắt đỏ có giá hai văn tiền một vại, nhìn rất tinh xảo. Bên ngoài vại gốm đen là một cái nhãn chữ; trên đó vẽ đậu khuôn, ớt cay và các hương liệu đơn giản cùng mấy chữ to vừa tú lệ vừa mạnh mẽ “Thu Ký hồng đậu nhự”, nhìn qua có vài phần thú vui thôn dã.
Tư Kính nhận ra “Thu Ký hồng đậu nhự” này là chữ do Đỗ Vân Sắt viết, cười nói, “Nhãn tên này thú vị đó, hiếm ai vẽ nhiều hình như vậy.”
Hình vẽ trên nhãn tuy nhiều nhưng không lộn xộn, thay vào đó là đan xen vào nhau bao quanh chữ viết. Làm người xem liếc mắt một cái đã hiểu bên trong chứa cái gì; còn ngắm hình minh họa ớt cay, hương liệu, đậu nhự tới mức nổi lên ham muốn ăn uống. 
Đỗ Vân Sắt cười khẽ, “Đây đều là chủ ý của phu lang nhà học sinh.”
“……” Không biết vì sao, Tư Kính đột nhiên cảm thấy mình đang tỏa ra vị chua chua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play