Chúc Kinh Vĩ khí thế hừng hực lôi kéo Thu Hoa Niên đi, Tưởng Nhị lại muốn ngăn cản.
“Thu công tử đừng trách móc, lão không có ý khác, chỉ là cảm thấy bên cạnh ngài có thêm một người sẽ thuận tiện hơn.”
Thu Hoa Niên hiểu rõ, ở cổ đại, mình là một ca nhi non tươi như vậy, đi theo một nam nhân không thân không thích ra cửa đúng thật là không đúng lắm. Chúc gia chú trọng lễ tiết, sợ bị người ta nói ra nói vào.
Tưởng Nhị nói chuyện khách khí, Thu Hoa Niên cũng không phải cái loại không hiểu thói đời một hai tranh cãi hiếu thắng. Vừa hay Đại Nương và Nhị Nương đều đã trở lại, Thu Hoa Niên bèn mời các nàng theo mình đi xem phường hồng đậu nhự.
Chúc Kinh Vĩ dựa theo lời Thu Hoa Niên nói, bỏ ra 35 lượng bạc mua một cái đại viện rộng rãi ở một chỗ hẻo lánh ngay thành nam, là dạng gạch xanh ngói đỏ. Tuy ngoại hình không được bắt mắt, nhưng được cái vững chắc, không gian thoáng đãng, thích hợp làm chỗ chế biến.
Lúc trước viện này là một phường bán đậu hủ, nhưng tên phá gia chi tử nhà này vì thiếu nợ cờ bạc rất lớn, mới không thể không bán cơ nghiệp này.
Chúc Kinh Vĩ tài lực hùng hậu, người ta ra giá 35 lượng 2 liền đưa luôn 35 lượng 2, không thèm cò kè mặc cả, làm phường chủ vui mừng khôn xiết, để lại hết công cụ và những thứ ngày trước làm đậu hủ cho Chúc Kinh Vĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT