Bùi Ngọc Kiều là đại cô nương Hầu phủ, xinh đẹp như hoa. Có điều hơi ngốc nghếch, mơ mơ hồ hồ bị chỉ hôn cho Sở Vương Tư Đồ Tu. Sau khi kết hôn được ác tướng công chỉ bảo, cuối cùng nàng cũng “sáng dạ” ra chút. Đáng tiếc hai vợ chồng đều đoản mệnh, lần lượt qua đời.
Trùng sinh năm mười lăm tuổi, Bùi Ngọc Kiều có tổ mẫu và phụ thân thương yêu, nên không chịu gả cho tướng công hung dữ kiếp trước. Tư Đồ Tu sau khi phát hiện mất hứng , cô nương mình dạy dỗ xong, chẳng lẽ để cho người khác ngồi không hưởng lộc?
Nhận xét:
Về nữ chính, ai nói nàng ngu ngốc là phiếm diện. Vì nàng bị bệnh trong bụng mẹ, nên đầu óc ngốc nghếch, đó là BỆNH BẨM SINH, không phải tính cách ngu ngốc. Bùi Ngọc Kiều xuất thân cao quý, cha cực kì thương, em gái bảo vệ, bà nội thương như vàng như ngọc, gia đình lại hòa thuận, nên nàng càng đơn thuần.
Kiếp trước nàng sống không được bao lâu, phu quân tuy nghiêm khắc nhưng cũng khá yêu chiều, chỉ là nàng vì quá sợ hãi nên không cảm nhận được, kiếp này một mực trốn tránh không muốn gả. May mà nam chính của Cửu Lam chưa bao giờ… quân tử, dụ dỗ không được sẽ ép cưới chứ không bao giờ buông tay.
Tư Đồ Tu là vương gia, kiếp trước tuy không phải tự nguyện cưới Bùi Ngọc Kiều nhưng sau khi thành thân vẫn khá thương yêu nàng. Đích thân dạy thê tử… viết chữ, không được ăn đồ ăn của người lạ, không được nhận quà của người lạ… Thế mà khi thê tử vừa tiến bộ một chút thì cả hai lại qua đời.
Kiếp này gặp lại, do Ngọc Kiều quá đơn thuần nên nhìn một chút là hắn đã nhận ra nàng cũng trùng sinh ngay, ấy vậy mà nàng không chịu gả cho hắn mà lại muốn kén rể. Tư Đồ Tu tức giận muốn hộc máu nhưng vẫn kiềm nén, cưới nàng về rồi uốn nắn lại.
Thật vậy, sau khi dụ dỗ, uy hiếp, ép buộc, cuối cùng Tư Đồ Tu cũng cưới được thê tử kiếp trước của mình về, vừa dạy dỗ vừa yêu thương. Mức độ yêu chiều của Tư Đồ Tu dành cho Bùi Ngọc Kiều đến người nhà nàng cũng không dám nhìn, thế giới của hắn dường như chỉ có mình nàng, nâng trong tay sợ rớt ngậm trong miệng sợ tan.
Nhưng các bạn yêu tâm đi, truyện ngọt muốn tiểu đường nhưng lại không hề sến (mình không đánh giá cao mấy truyện sến ))).
Tuy nhiên mấy chục chương đầu hơi chán (truyện của CL lúc nào cũng vậy
tầm c50 trở về sau truyện mới bắt đầu ngọt ngào, hấp dẫn, không yêu tam tiểu tứ, không não tàn, các câu chuyện của nhân vật phụ cũng rất thú vị, truyện xen lẫn một tí ti tranh cung hoàng quyền, đọc đoạn nam chính giấu diếm nguyên nhân cái chết của mình với nữ chính mà cảm động rơi nước mắt, cặp cha mẹ nữ chính thích hợp để viết hệ liệt.