Lục gia vừa mới chuyển đến kinh thành được mấy ngày, trong phòng hay ngoài sân vẫn còn lộn xộn, hạ nhân vội vàng dọn dẹp, rồi cãi nhau, đến khi một phụ nhân mặc váy đỏ bạc đến mọi người mới yên lặng.
Đó là phu nhân Lục gia, xưa nay luôn nghiêm khắc, ai phạm sai lầm mà rơi vào tay bà, thì mất nửa cái mạng, lúc này không biết bà đến khuê phòng tứ cô nương làm gì? Bọn hạ nhân tập trung nín thở, truyền cho nhau ánh mắt nghi.
Cửa bị đẩy ra, Lục phu nhân nhìn thấy Lục Nguyệt Chân đang nằm nghiêng trên giường, tư thế lười biếng, nhưng khuôn mặt lại thanh lệ thát tục, căn phòng âm u này vì có nàng mà nổi bật ánh sáng, Lục phu nhân thầm nghĩ, Hạ lục cô nương là cái gì cũng dám tự xưng là mỹ nhân chứ, bây giờ nữ nhi bà vào kinh thành, mỹ nhân gì đó đều phải né qua một bên.
Bà ôn hòa cười một tiếng: "Nguyệt Chân, ngày mai là đại thọ bảy mươi tuổi của lão Hầu gia, nhà chúng ta cũng muốn đến đó chúc mừng." Bà đưa mắt liếc nha hoàn, nha hoàn lập tức dâng lên mầy bộ đồ mới: "Đều là màu sắc con thích, chúng ta mới đến, không thể thất lễ trước mặt người khác được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT