Năm ta mười tuổi, mẫu thân sinh đệ đệ. Tổ mẫu bán ta cho lái buôn người lấy mười lượng bạc. Ta bị đưa đến trước mặt một ca ca bệnh tật, tính tình lạnh nhạt. Người thấy ta liền nổi trận lôi đình.
Ta run rẩy cúi đầu, người nhìn ta thở dài nói: [Thôi, cứ ở lại phủ trước đã.]
Sau đó, mẫu thân và phụ thân đến tìm ta, người lạnh lùng chắn ta ở sau lưng: [Minh Vương phủ chỉ có một Minh An quận chúa, còn về ái nữ của hai vị, bổn vương không biết.]