Văn Tiếu Nhiên có chút áy náy.
Việc đào bới vết sẹo của người khác như thế này, cô chưa từng làm trước đây, cũng không thích làm.
Cô vội vàng vài bước đuổi theo ra khỏi thang máy, trong đầu ấp ủ cách xin lỗi sao cho thật thành khẩn thì bỗng thấy Chúc Lương đã mở cửa, ngay khi cô định nói “Thực xin lỗi”, cửa đã đóng lại.
Cửa đóng lại với lực rất mạnh, như một cái tát đến thẳng mặt, khiến cô cảm thấy thật sự mất mặt. Hương vị của việc này thật tệ hại.
Về đến nhà, cô vừa bỏ hộp cơm vào tủ lạnh, Bông đã nhảy đến gần, miệng cắn một cây đậu miêu dài, rồi dùng đầu cọ cọ vào chân cô, dáng vẻ như muốn chơi cùng cô.
Văn Tiếu Nhiên bĩu môi, hữu khí vô lực mà cầm cây đậu miêu bổng lên quơ quơ, Bông thấy vậy liền vươn móng vuốt kéo đậu miêu bổng xuống đất, chiếc lục lạc nằm ẩn trong bộ lông rực rỡ của nó vang lên tiếng kêu không ngừng, càng khiến nó chơi đùa hăng say. Nhìn thấy nó nhỏ xinh như một chiếc bánh bao, khiến người ta không khỏi trào dâng cảm xúc trìu mến.
Chỉ là chú mèo “Hằng Tinh” kia lại bị người ta làm ngã chết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play