“Thế nhưng bây giờ, chuyện duy nhất không khớp chính là Ngỗi Diệp Mộc của Ngỗi gia là nam, mà Địch Diệp Mộc mà chúng ta thấy lại là nữ, Địch Diệp Mộc mà chúng ta thấy chính là con rối do Địch Diệp Mộc thật sự chế tạo ra, nàng ta không chớp mắt, cũng không già đi. Còn Địch Diệp Mộc đã từng nghịch chuyển chiến cuộc kia thì thậm chí chúng ta còn chưa từng gặp mặt.” Người thiên tài sớm nở tối tàn này của Ngỗi gia quả nhiên không hổ cái danh thiên tài, đầu óc, thiên phú, thủ đoạn của ông ta đều vượt xa so với người thường. 
A Sửu nhìn Thỏ Lương bằng ánh mắt khen ngợi, Lãnh Khanh đưa tay xoa cái đầu nhỏ của Thỏ Lương: “Giỏi lắm!”
Thỏ Lương nghe thấy thế thì hơi phồng mặt, ngẩng đầu lên: “Đương nhiên rồi, mẫu thân đã từng nói, nếu như muốn tìm được sự liên hệ giữa hai vật thì phương pháp đơn giản, hữu hiệu nhất chính là tìm ra điểm tương tự, điểm giống nhau, sau đó mới tìm đến kết quả.”
Bây giờ Thỏ Lương đang biết chữ, nên rất nhạy cảm đối với từ ngữ, còn điểm tương đồng mà Thỏ Lương đang tìm, chính ra một từ giống nhau xuất hiện trong rất nhiều sự việc, càng nhiều chữ giống nhau xuất hiện liên tục thì càng quan trọng. “Còn về Ngỗi Nguyệt Quân, nếu như chính là Bộ Nguyệt Quân, Bộ Nguyệt Quân trong lời đồn chính là một người không nằm trong bất kỳ khuôn khổ tính cách nào, rất có thể sau khi phát hiện ra việc ghi chép về con rối thì đã nói phát hiện này với những người khác, nhưng lại không được người trong Ngỗi gia tiếp thu, lời này của Bộ Nguyệt Quân được xem là đại nghịch bất đạo ở Ngỗi gia, cũng không hề ăn năn hối cải, nên mới bị Ngỗi gia trục xuất ra khỏi đầm lầy.”
“Trước đây ta có thắc mắc, vì sao Bộ Nguyệt Quân lại thiết lập Tù Long Trì ở sâu bên trong đầm lầy sương mù, vì sao hắn lại có thể khẳng định rằng năm đó Địch Diệp Mộc sẽ không đuổi giết vào sâu bên trong đầm lầy, mà bây giờ nghĩ đến, rất có thể là do Địch Diệp Mộc bị trục xuất khỏi Ngỗi gia, cho nên, nếu như nói ở đại lục Bắc Châu có chỗ nào mà Địch Diệp Mộc muốn đi nhưng không thể đi thì chính là ở đầm lầy.” Thỏ Lương vuốt cái cằm nhỏ sau khi phân tích xong. - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t
Những sự việc rắc rối từ bấy lâu nay cuối cùng cũng đã được làm sáng tỏ, nếu như năm đó có chuyện gì có thể xoay chuyển được cuộc chiến sắp thống nhất đại lục Bắc Châu của Cửu Tố trong nháy mắt, thì trên đại lục cũng chỉ có mỗi Ngỗi gia thần bí, đặc biệt là Địch Diệp Mộc nắm giữ phương pháp chế tạo quân đội con rối, hơn nữa ông ta hoàn toàn có thể lẻn vào thành Bắc Châu mà không làm cho bất kỳ người nào nghi ngờ, rồi biến bá tánh và quân đội trấn thủ thành Bắc Châu trở thành con rối, lặng lẽ nắm quyền khống chế thành Bắc Châu.
Cũng vì như thế, khi Đào Nhiễm giết từ tuyết vực đến thành Bắc Châu thì Chung Lưu Phong lại không mở cửa thành, hẳn Chung Lưu Phong vẫn chưa bị Địch Diệp Mộc khống chế, ít nhất thì vẫn còn ý thức không để Đào Nhiễm vào thành, nếu không đã có thể mở toang cổng thành đón Đào Nhiễm vào thành, sau đó nhẹ nhàng tiêu diệt Đào Nhiễm trọng thương quay về. Chung Lưu Phong thế đơn lực mỏng, khi ấy phần lớn người ở thành Bắc Châu đã bị Địch Diệp Mộc khống chế, cho nên mặc dù Đào Nhiễm không tiến vào thành Bắc Châu nhưng vẫn bị bao vây tiêu diệt. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play