Edit: Trúc Linh
Chước Hoa không hề nghi ngờ phán đoán của Thỏ Lương, nhớ tới nguyên nhân Lãnh Khanh hôn mê bất tỉnh, không cần do dự quá lâu hắn ta đã biết bản thân không phải là đối thủ của Âm Sát. Chước Hoa đứng dậy, tránh khỏi phương hướng của Âm Sát, nhảy mấy cái rời đi rất xa.
Trước khi rời đi Chước Hoa còn cất tiếng vọng: “Âm Sát vào đời sinh linh né tránh, chạy trốn ngay thì sẽ có đường sống! Hai ngày sau ta sẽ tự mình tới đầm lầy sương mù, nếu khi đó chư vị còn sống thì có duyên gặp lại.”
Động tác của Chước Hoa quá nhanh hơn nữa tự dưng có con thỏ mở miệng nói chuyện nên mọi người chưa kịp phản ứng lại. Đội quân đi theo muốn ngăn cản cũng không nổi, đặc biệt là trước khi đi Chước Hoa còn bỏ lại một câu như thế khiến cả doanh trại trở nên khủng hoảng trong giây lát. Âm Sát là gì thì không biết nhưng hành động chạy trốn nhanh chóng của Chước Hoa là rõ ràng nhất.
Ngay sau đó A Hoàng và vị lão giả đi một mình ấy cũng nhanh chóng rời đi, hai người cũng để lại lời nói, hai ngày sau sẽ tự mình đến đầm lầy sương mù. Quân đội đi theo do dự một lát, chờ phán quyết của tướng quân. Nếu cố ép người ở lại cũng không được đành phải thả người đi. Với lại người kia có cảnh báo không thể không khiến người ta lo sợ.
Lúc đang do dự thì A Hoàng và lão giả đã rời khỏi doanh trại, mà quân lính cũng nhanh chóng thấy được bóng người đang tiếp cận, còn tại sao gọi là Âm Sát thì họ cũng không biết, có điều với thực lực của Chước Hoa như vậy mà cũng chạy khỏi nó chứng tỏ ngay cả hắn ta cũng không phải là đối thủ của Âm Sát, dưới mọi cân nhắc toàn bộ quân lính bắt đầu chạy trốn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT