"Giờ chúng ta đi đâu đây?" Thỏ Lương dựa vào trong cổ áo của Lãnh Khanh hỏi, dường như họ cũng đã có được thu hoạch từ chỗ của tộc trưởng, nhưng dường như vẫn chưa có thu hoạch gì. Tộc trưởng nói rất nhiều, có vẻ giống như vẫn chưa nói gì, Thỏ Lương gãi gãi đầu, hiện tại bọn họ chưa biết bản thể của yêu quái này là gì, cũng chẳng biết đất hoa đào nằm ở đâu.
"Đương nhiên là đi dò tra ở những nơi mà Đào Nhiễm thực sự đã từng đi qua rồi." Lãnh Khanh vỗ vỗ cái đầu đầy lông của thỏ con: "A Thỏ không cần lo, nhất định là trong tối nay, mọi thứ đều sẽ ra ngô ra khoai cả."
Thỏ Lương trong nháy mắt đã bắt được điểm mấu chốt: "Đào Nhiễm thực sự đã từng đi qua? Tộc trưởng nói dối chúng ta ư?" Nhớ đến vị tộc trưởng dù đã già nhưng vẫn có cặp mắt tinh tường, Thỏ Lương vuốt vuốt tai mình, nàng thực sự chưa chú ý đến điểm này.
"Cũng không thể coi là nói dối được, nhưng nói theo cách khác, lược đi một phần nội dung, thật thật giả giả, không dễ phân biệt." Thân phận của Đào Nhiễm tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy, ngọn nguồn về mối quan hệ giữa thôn Đào Nhiễm và đào yêu chắc chắn nằm ở trên người Đào Nhiễm, mà Đào Nhiễm cũng có thể là nguyên nhân mà Bàng lão gia dừng chân tại thôn Đào Nhiễm nhỏ bé này, nếu như đã không thể tìm hiểu quá khứ của Đào Nhiễm thông qua bách tính của thôn trang, vậy thì đành phải bắt đầu với Bàng lão gia vậy.
Lúc này trong đầu Lãnh Khanh cũng đã khái quát được phương hướng chung để giải quyết vấn đề rồi, chỉ là vẫn cần thêm một vài đầu mối để kết nối chúng lại với nhau, nhưng Lãnh Khanh vẫn nghĩ không ra, thân phận Đào A Sửu kia rốt cuộc là yêu linh gì mà lại có khả năng ẩn náu mạnh đến vậy, đến cả thần thức của hắn cũng không thể tra ra được dù chỉ một chút, thậm chí khiến cho Bàng lão gia và cả đám thầy trừ yêu đều phải bó tay hết cách.
Mặc dù nghĩ mãi không ra, nhưng nhớ đến Bàng lão gia và Bàng quản gia sáng nay nhất quyết không bước ra khỏi cửa dù chỉ một bước, Lãnh Khanh đột nhiên nhận ra, mọi chuyện có lẽ đã đến lúc kết thúc rồi.
Trên đường quay trở về Bàng phủ, đi ngang qua khoảng sân có cây đào nở muộn vẫn luôn xòe tung những cánh hoa kia, Lãnh Khanh dẫn Thỏ Lương đi vào trong sân một lần nữa, chôn tấm thiếp canh về lại chỗ cũ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play