Sau khi đặt Lãnh Khanh lên đống quả cọ dầu, cuối cùng Thỏ Lương cũng cảm thấy hài lòng, nàng nằm sà xuống bên cạnh đống quả cọ dầu, cuộn tròn lại, yên tâm nhắm mắt, cuối cùng ngoan ngoãn say ngủ.
Lãnh Khanh ngồi trên đống quả cọ dầu vuốt cằm suy nghĩ, vừa thấy may mắn, lại vừa thấy bất lực. May mắn là vì Thỏ Lương không tiếp tục kéo cái tai dài của mình chạy khắp giường nữa, cũng không muốn thu thập đủ 100 ngọn cỏ mài răng, nhưng cũng cảm thấy bất lực vì bản thân mình trong lòng Thỏ Lương chỉ bằng đống quả cọ dầu này, không, ít nhất thì hắn còn được đặt ở bên trên đống quả cọ dầu, địa vị hẳn là cũng cao hơn một chút, sau khi tự an ủi bản thân mình, tâm trạng của Lãnh Khanh cũng tốt hơn một chút.
Nhìn Thỏ Lương ngủ say đến mức ngáy khò khò bên cạnh đống quả cọ dầu, Lãnh Khanh không khỏi mỉm cười. Thức ăn quan trọng với Thỏ Lương như thế nào, Thỏ Lương lại có thể yên tâm đặt hắn lên trên đống lương thực vừa thu thập được, điều đó nói lên rằng Thỏ Lương đã chấp nhận người này. Mà lúc thỏ nhỏ tìm quả cọ dầu vừa đi vừa lẩm bẩm, khi tìm thấy hắn lại vô cùng yên lặng, dù có say nhưng cũng không hề kêu lên: "Cỏ trường sinh, cỏ trường sinh..."
Trạng thái sau khi say rượu này lại nói lên sự dịu dàng tinh tế trong trái tim của Thỏ Lương, Thỏ Lương luôn kiên định với những nguyên tắc của mình, Thỏ Lương chăm chỉ nhưng cũng biết tận hưởng cuộc sống. Cho nên dù cho phải đối diện với nhiều sự cám dỗ, Thỏ Lương vẫn có thể coi như không thấy, vậy nên, cho dù việc tu hành có gian nan đến đâu, Thỏ Lương vẫn có thể vui vẻ hoàn thành. Chính những phẩm chất ẩn sâu trong xương tủy này mới có thể giúp Thỏ Lương giữa con đường tu hành gian khổ mà đi đến được ngày hôm nay.
Lãnh Khanh vuốt vuốt cằm, nhảy từ trên đống quả cọ dầu xuống, định làm một giấc ngủ trưa, kết quả vừa đi được hai bước, tiếng ngáy của Thỏ Lương đột nhiên dừng lại, sau đó, thỏ con bỗng nhiên ngồi bật dậy, chớp mắt nhìn Lãnh Khanh vừa mới trượt xuống, sau đó liền chạy lạch bạch qua đó, ngoạm lấy cổ áo của Lãnh Khanh, một lần nữa đặt Lãnh Khanh lên trên đống quả cọ dầu. Thấy Lãnh Khanh không còn có hành động gì thêm, Thỏ Lương mới có thể tiếp tục đi ngủ.- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Lãnh Khanh: "..."
Thế là, Thỏ Lương ngủ ngon lành từ trưa đến hết tối, Lãnh Khanh cũng ngồi im trên đống quả từ trưa đến tối, không có cách nào khác, bởi chỉ cần Lãnh Khanh hơi động đậy một chút, thỏ nhỏ nhạy bén kia liền tỉnh dậy, tiếp tục đặt hắn lên trên đống quả cọ dầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play