Một con quỷ không hề sợ bùa trừ yêu? Một con quỷ dám ngang nhiên đứng ngay trước cửa của Bàng phủ? Một con quỷ mà không vị thầy trừ yêu nào có thể cảm nhận được? Tất cả những điều này quả thật đã khiến những người vốn đang rơi vào cục diện bế tắc lại thêm phần mơ hồ.
Vị thầy trừ yêu trẻ tuổi lần theo vết chân để tìm kiếm dấu vết, nhưng chưa đi được bao xa liền quay lại, lắc đầu đầy thất vọng, rõ ràng những dấu chân đó không thể giúp họ tìm được manh mối gì có giá trị.
Khi mặt trời vừa xuất hiện ở đằng đông, ánh nắng ban mai có phần mát lạnh kia cũng không thể xua đi sự u ám trong tâm trí của mọi người, cùng với sự gia tăng của nhiệt độ, mọi người cũng đã trông thấy cảnh tượng dấu chân tan chảy mà trước đây Bàng lão gia đã từng nói. Những dấu chân in trên nền đất kia bỗng từ từ hòa tan như tuyết, hòa vào làm một với lớp bùn đất, biến mất không một dấu vết, đến cả một vết lõm cũng không để lại ở trên mặt đất. Mà dấu chân trên thềm đá trước cửa cũng mực tan trong nước, dần bị tan ra đến mức không thể nhìn rõ hình dạng của dấu chân, cuối cùng men theo bậc thềm mà trôi xuống nền đất, biến mất hoàn toàn.
Đây là tình huống gì vậy? Kể cả là Lãnh Khanh cũng không có hiểu biết gì về điều này ở trong truyền thừa, dấu chân của loài yêu linh nào lại có thể hòa tan rồi biến mất ngay sau khi mặt trời ló dạng? Quỷ hoa đào có năng lực này ư? Nếu như thật sự là đào yêu, vậy tại sao nó lại làm như thế?
Bàng lão gia trông thấy phản ứng của mọi người liền hiểu rằng tạm thời vẫn chưa đưa ra được kết luận gì, gương mặt ông ta có chút mệt mỏi: "Chư vị có thể tự do đi lại trong Bàng phủ, nếu như nghi ngờ điều gì thì có thể đến để hỏi Bàng mỗ, Bàng mỗ còn có chuyện cần phải xử lý, thứ lỗi cho ta vì không thể tiếp chư vị lúc này."
Đương nhiên mọi người cũng không cần sự đồng hành của Bàng lão gia, sau khi chào hỏi đơn giản, Bàng lão gia liền quay người rời đi, để Bàng quản gia ở lại chuẩn bị đồ ăn sáng cho mọi người. Trong thời gian ăn sáng, mọi người lại tiếp tục hỏi thêm vài câu hỏi, nhưng không thu được thông tin có ích gì.
Bởi vì những dấu chân xuất hiện ở Bàng phủ nên những người ở trong phủ rơi vào trạng thái hoảng loạn bất an, người hầu trong Bàng phủ cũng đều đã đi cùng Bàng lão gia khắp nơi rồi mới đến nơi này, có thể tưởng tượng ra rằng Bàng lão gia đã từng có quyền thế hiển vinh đến mức nào, ít nhất là khi hoàng cung đổi chủ, ông ta không những thành công sống sót, hơn nữa còn có thể đem theo một phần của cải và người trong cung rời đi, thành công ngụ lại thôn Đào Nhiễm một cách an ổn, trong thời loạn thế, những người có thể làm được đến mức này quả thật không nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT