Trong lúc ăn cơm, mọi người hiển nhiên cũng không quên chuyện chính, tìm thời điểm thích hợp để hỏi Bàng lão gia về việc liệu có phải ông đã từng nhìn thấy quỷ hoa đào hay không, Bàng lão gia cũng không hề do dự, dường như sớm đã biết trước mọi người sẽ hỏi câu này, trả lời một cách rất thẳng thắn. "Không phải là ta tận mắt nhìn thấy, mà ta chỉ phát hiện một loạt những dấu chân kì quái, cộng thêm việc sáng sớm có đến Trần gia, ngửi thấy mùi hoa đào trong căn phòng mà Trần Nữ đã chết."
"Mùi hoa đào? Phải chăng đó chính là mùi của rượu Đào Nhiễm." Thầy trừ yêu Bạch Tu hỏi lại, suy cho cùng thì lúc ban đầu họ cũng đã từng nhầm mùi của rượu Đào Nhiễm thành mùi hoa đào.
Bàng lão gia quả quyết lắc đầu: "Những cái khác thì ta không dám nói, nhưng Bàng mỗ hiểu rất rõ về loại rượu này, không giấu gì các vị, Bàng mỗ từng sống trong hoàng cung, là một trong những hoàng tộc chuyên cống nạp rượu Đào Nhiễm, cống phẩm hiển nhiên sẽ là rượu Đào Nhiễm thượng hạng. Rượu Đào Nhiễm có chất lượng càng tốt thì mùi hương của rượu càng nhạt, nhưng khi uống thì mùi rượu lại càng nồng, nhưng dù cho mùi rượu có nhạt đến đâu đi chăng nữa, Bàng mỗ đều có thể ngửi ra được."
Bàng lão gia chỉ chỉ vào mũi của mình: "Những cái khác thì ta không dám nói, nhưng để nói về khứu giác và vị giác thì rất hiếm người có thể sánh được với Bàng mỗ ta. Vậy nên Bàng mỗ có thể khẳng định rằng, mùi hương ở trong phòng của Trần Nữ chắc chắn là mùi hoa đào, mà với thời điểm chớm hạ như hiện giờ, hoa đào trong thôn Đào Nhiễm gần như đã rụng hết, vậy mùi hương hoa đào đó từ đâu mà có đây?"
Thỏ Lương vẫn đang mải gặm cọng rau từ nãy đến giờ bỗng dừng lại, ở trong thôn Đào Nhiễm hình như vẫn còn một nơi mà hoa đào vẫn chưa rụng hết, chỉ là quỷ hoa đào trong viện đó sau khi trọng thương đã trốn vào trong dãy núi Lâm Thiên, vậy nên trong viện đó chắc chắn không có quỷ hoa đào, có điều, đôi mắt màu hồng phấn mà nàng nhìn thấy thì giải thích như thế nào đây?
Không chỉ có Thỏ Lương, tất cả những người khác cũng nghĩ đến cây hoa đào vẫn còn đang nở rộ họ nhìn thấy trên đường trở về, lúc đó Bàng quản gia cũng có nói qua, trong làng Đào Nhiễm chỉ có duy nhất cây hoa đào ấy là nở muộn.- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Bên này, Lãnh Khanh cởi chiếc yếm buộc quanh cổ Thỏ Lương ra, sau đó dùng chiếc khăn lau móng vuốt và miệng nàng. Một bên khác, một thầy trừ yêu lớn tuổi vẫn tiếp tục hỏi về chuyện liên quan đến quỷ hoa đào: "Đúng rồi, những dấu chân kỳ lạ mà Bàng lão gia vừa nhắc đến thì sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play