Nhìn theo hướng Bàng quản gia chỉ, mọi người nhìn thấy một ngôi nhà tranh rách nát, gương mặt lộ vẻ kinh ngạc. Thôn Đào Nhiễm này tuy xa xôi hẻo lánh, nhưng dựa vào lời Bàng quản gia nói, thì thôn Đào Nhiễm sống bằng rượu Đào Nhiễm, cuộc sống không hề khó khăn, tuy rằng thôn dân sống đơn giản, nhưng lại không phải là đơn sơ, đây là căn nhà tranh đầu tiên mà bọn họ thấy trong thôn.
Dường như cảm nhận được sự nghi vấn của mọi người, Bàng quản gia lại tiếp tục nói, đồng thời duỗi tay đẩy ván gỗ làm cửa ra, cùng với tiếng kẽo kẹt của chiếc cửa cũ kỹ, khung cảnh trong sân cũng đơn giản, sân trống không, chỉ có cỏ dại lan tràn, và một đường nhỏ do con người đi nhiều lần thành lối dẫn đến hướng nhà ở.
“Chủ ngôi nhà này cũng là người nơi khác đến, hắn ta tới lâu hơn cả lão gia, nhưng vì không sản xuất rượu Đào Nhiễm, nên cuộc sống khá khó khăn. Trong nhà chỉ có mình hắn ta, mọi người bảo tên hắn là Vưu Tứ Nguyên, ba mươi bảy tuổi, nghe nói trước kia cũng là người đàng hoàng, vì chiến loạn nên mới trốn đến đây, chết được hai ngày mới có người phát hiện ra, vốn là chuẩn bị hỏa táng, nhưng vì thi thể hơi dọa người, nên lão gia bọn ta ngăn lại, muốn đợi chư vị đến, sau đó hạ táng.” Bàng quản gia chỉ chỉ về phía cửa nhà. “Thi thể ở trong nhà, chư vị có thể vào xem.”
Bàng quản gia lau mồ hôi trên trán, cũng không biết hắn ta sợ hay do nóng, nhưng mà nhìn dáng vẻ của hắn ta, rõ ràng là không định vào trong nhà.
Mọi người cũng không ép buộc, đi qua sân đầy cò hoảng, trực tiếp đẩy cửa nhà ra, cửa phòng vừa mở, lập tức có mùi hôi thối xộc ra, cũng may mà những người ở đây đều đã chuẩn bị, chỉ nhíu mày.- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Thỏ Lương đang trong lòng ngực Lãnh Khanh lập tức lùi về sau, cả cục lông tròn rúc vào người Lãnh Khanh, ngửi thấy mùi hương cỏ quen thuộc, Thỏ Lương mới thè lưỡi ra, mùi này thật sự khó ngủi, nhưng nàng vẫn rất muốn nhìn xem ngoài đó xảy ra việc gì, vì vậy thỏ lập tức thấy bối rối, do dự một lát, ánh mắt nàng sáng lên, vì vậy rất nhanh sau đó, mọi người đều nhìn thấy, con thỏ trắng vốn luôn không có động tĩnh gì trong ngực chàng, lại ló đầu ra, chỉ là thỏ đã dừng hai tay béo tròn của mình bịt mũi lại, đôi tai dài rủ xuống hai bên đầu, chỉ lộ ra đôi mắt đỏ đầy vô tội.
Hành động này khiến động tác mọi người hơi ngừng lại, nhưng không ai nhiều lời, rốt cuộc đã làm thầy bắt yêu, thì ai cũng sẽ có chút chút bí pháp cho riêng minh, tuy rằng nuôi linh vật thật sự hiếm thấy, cũng không phải chưa từng có.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play