Sắc mặt Lý Cầm đỏ lên, “Phòng ở phía sau có thể cho các người, nhưng phòng bếp trong nhà không thể dùng.”
Tần Lâm nói: “Có thể, nhưng tôi muốn đổi với phòng hiện tại của ba và dì, còn có phòng của ‘Giả đại ca’ nữa.”
Lý Cầm đập bàn đứng dậy, lập tức từ chối, “Không có khả năng! Ngay cả nơi ở của trưởng bối mà các ngươi cũng muốn đoạt, các ngươi không sợ bị người ta chọc gãy xương sống!”
“Anh! Anh cứ hèn nhát như vậy sao? Cô ta nói cái gì thì là cái đó à? Cô ta đối xử với ba như vậy, mà anh cũng mặc kệ?” Chu Hồng Tinh thở phì phò chất vấn nói.
Chu Chí Quốc nhìn về phía Tần Lâm, anh cảm thấy hẳn là Tần Lâm phải có lý do mới làm vậy, cho dù cô có gây sự thì cũng không phải là gây sự vô cớ.
Tần Lâm cũng không làm anh thất vọng, “Nhà ở của ba và dì sẽ đổi cho ông bà nội ở.”
Sắc mặt Lý Cầm khó coi, bọn họ là trưởng bối của Chu Chí Quốc và Tần Lâm, nhưng hai người già kia cũng là trưởng bối của bọn họ.
Chu Hồng Tinh nhếch môi không phụ nói: “Ai biết các người có nói thật không chứ?”
Tần Lâm châm chọc nói: “Tôi không thể làm ra chuyện bản thân mình ở trong căn phòng tốt hướng về phía nam, để cho ông bà nội đang bị bệnh ở trong căn phòng kém được, cũng không biết là người nào đó da mặt dày, hay là không sợ người khác chọc vào cột sống.”
Cha Chu đứng bên cạnh không nói chuyện nhưng sắc mặt lúc xanh lúc trắng.
Cha Chu mở miệng nói: “Đổi cho bọn họ đi!”
Lý Cầm tức giận nói: “Tôi không đồng ý, chúng ta ở căn này, dựa vào đâu mà phải đưa cho hai đứa nhóc này chứ?”
Sắc mặt cha Chu xanh mét trừng mắt nhìn bà ta, “Là cho bọn họ sao? Là để cho ông bà nội của bọn họ ở.”
Lý Cầm tức giận thì không lựa lời, “Bọn họ có thể sống được mấy ngày nữa chứ? Cuối cùng còn không phải được lợi cho…”
Một cái tát của cha Chu đánh gãy lời tiếp theo của Lý Cầm.
Lý Cầm khó có thể tin mà nhìn ông ta, bà ta đi cùng ông ta về quê, cùng ông ta chịu khổ chịu tội, vậy mà ông ta lại đối xử với bà ta như thế?
“Ba! Sao ba lại đánh mẹ chứ?” Chu Hồng Tinh tức giận nói xong, oán hận lên người Tần Lâm và Chu Chí Quốc: “Đều tại hai người! Nếu như không phải các người muốn cướp phòng thì mẹ tôi cũng sẽ không bị đánh.”
Tần Lâm phản bác nói: “Mẹ cô bị đánh là do bà ta nguyền rủa ông bà nội đang ngã bệnh, mẹ cô ngoan độc như vậy, ba cô không dạy dỗ thì chừa lại cho các cô học theo à?”
Chu Hồng Tinh ngụy biện nói: “Mẹ tôi chỉ là nói có mấy lời mà thôi, lại cũng không có làm cái gì.”
Tần Lâm cười lạnh, “Trong tương lai lúc cha mẹ cô nằm ở trên giường bệnh, cô và anh cô cũng đối xử với bọn họ như cái cách mà bọn họ đối xử với ông bà nội, được không?”
Chu Hồng Tinh bị châm chọc đỏ mặt tía tai, lại không thể cãi được, trong khoảng thời gian qua, ba mẹ có hiếu thuận với ông bà nội hay không thì cô ta…Trong lòng cô ta cũng có chút tính toán.
Dưới sự ‘tranh thủ’ của Tần Lâm, thì gia sản đã được phân chia rõ ràng.
Mà Lý Cầm ăn mệt, cũng không cam lòng, trong lúc Tần Lâm và Chu Chí Quốc chưa chuẩn bị tốt đã trực tiếp đâm thủng chuyện Chu Chí Quốc và Chu Chí An đổi thân phận trước mặt hai ông bà Chu.
Cơ thể của ông nội Chu và bà nội Chu được Tần Lâm chăm sóc không tồi, nhưng hai vị lão nhân biết chuyện này trễ một ngày là có thể ăn linh tuyền nhiều thêm một ngày, thân thể cũng được điều dưỡng thêm một ngày.
Lý Cầm tính toán đâm thủng chuyện này thì nội tâm đã ôm một ý tưởng cực kỳ ác độc.
Nếu…Hai người già kia chịu kích thích rồi đi đời nhà ma thì bọn họ cũng không cần đổi nhà ở.
Bàn tính của Lý Cầm kêu thật vang, nhưng đã một thời gian dài bà ta không đi thăm hai ông bà, cũng đánh giá sai tình huống thân thể của bọn họ.
Bà ta bị bà nội Chu dùng đồ vật đuổi ra ngoài!