Ngày hôm qua vợ chồng bọn họ mâu thuẫn cãi nhau ầm ĩ, La Trấn đuổi theo Chu Hồng Kỳ, cho nên mới ngã từ trên xe lăn xuống, khiến chân bị thương bị què lần thứ hai!
Bây giờ Chu Hồng Kỳ vẫn trong sạch sạch sẽ, còn tôi lại phải cõng danh thanh danh tán tận lương tâm, hại người ta ngã què chân trên lưng!
Nhưng những chuyện này có thể trách tôi sao? Tôi gả đến nhà họ Chu bọn họ làm con dâu! Không phải gả đến nhà bọn họ để làm hiệp sĩ cõng nồi!
Người trong thôn bắt đầu nghị luận:
“Sao tôi không biết con gái cả nhà họ Tần biết nói chuyện như vậy? Hiệp sĩ cõng nồi? Từ này nghe rất mới mẻ!”
“Miệng lưỡi rất trơn tru, nói một tràng mà không bị vấp chút nào, tôi nhớ hình như khi con bé này còn nhỏ, có phải có chút nói lắp hay không?”
“Anh chàng ngày hôm qua thật sự ngã què chân rồi à? Giống như con trai nhà họ Chu?”
“Chuyện này không thể trách Lâm Tử được!
...
Cha Chu không có mặt mũi ra ngoài, Chu Hồng Tinh không kéo Tần Lâm về được, Chu Chí Quốc lại mặc kệ, Lý Cầm chỉ có thể ra ngoài kể khổ: “Con rể của tôi đang yên đang lành, cậu ta từ bệnh viện về nông thôn xin lỗi cô, cho nên mới xảy ra chuyện!
Tôi nói cô vài câu thì sao? Dù thế nào tôi cũng trưởng bối của cô, con dâu nhà ai giống như cô, trong nhà có chút chuyện liền làm ầm ĩ bên ngoài? Thật đúng là gia môn bất hạnh!”
Tần Lâm nhìn bà ta, cười lạnh: “Lúc trước ông nội La xuất thân quân nhân, chính là một ông lão chính trực nhất, ông ấy không chê xuất thân của nhà họ Chu, bằng lòng để cháu trai cưới con gái của bà, có thể nhìn ra nhân phẩm của ông ấy từ chuyện này.
Ông ấy biết chuyện cháu trai mình làm hỏng thanh danh của tôi trong thôn, cho nên ông ấy mới nóng vội dẫn cháu trai đến giúp tôi làm sáng tỏ chuyện bỏ trốn.
Bởi vì ông ấy biết rằng, đối với một người phụ nữ mà nói, thanh danh là chuyện quan trọng như thế nào.”
Đột nhiên Tần Lâm ngừng lại, nhìn về phía những người khác, “Mọi người có biết tại sao hôm qua Chu Hồng Kỳ và La Trấn cãi nhau không?”
Chưng 36: Con không ly hôn
Sắc mặt Lý Cầm thay đổi rồi lại thay đổi, ánh mắt oán hận trừng Tần Lâm, “Tần Lâm! Nói chuyện làm việc cũng phải ngẫm nghĩ nhiều hơn vì sau này, chẳng lẽ sau này cô không muốn làm người ở nhà họ Chu nữa sao?”
Tần Lâm nghe hiểu được uy hiếp của Lý Cầm, chỉ cần Chu Chí Quốc là người nhà họ Chu, cả đời cô cũng chỉ có thể là con dâu nhà họ Chu, bây giờ cô đắc tội với người nhà họ Chu, sau này ở nhà họ Chu cũng sẽ không có ngày tháng tốt đẹp.
Lý Cầm thấy Tần Lâm không nói tiếp, trong lòng vui vẻ, nụ cười trên mặt còn chưa bò ra.
Chợt nghe Tần Lâm tiếp tục nói: “Ngày hôm qua, Chu Hồng Kỳ không chỉ đi lấy giấy chứng nhận kết hôn với La Trấn, cô ta còn ép buộc La Trấn không cho anh ta vào thôn giúp tôi giải thích rõ ràng.
Nhưng ông nội La nói lời giữ lời, ông ấy thật sự bảo La Trấn vào thôn nói rõ ràng mọi chuyện, trả lại sự trong sạch cho tôi.
Theo lý mà nói, nếu giải thích rõ ràng loại chuyện bỏ trốn này, thì đó là một chuyện tốt với tôi và La Trấn.
Nhưng Chu Hồng Kỳ nhất quyết không muốn, chẳng những không muốn còn vì chuyện này mà cãi nhau với La Trấn, gây chuyện đến mức La Trấn không để ý chân đang gãy mà sốt ruột đuổi theo...
Cứ như vậy, La Trấn ngã gãy chân, lúc đó Chu Hồng Kỳ cũng không quản mà trực tiếp bỏ chạy, không hề lo lắng chồng cô ta có bị ngã gãy chân hay không!”
Trần Chiêu Đệ đứng trong đám người nhịn không được mà nói: “Đúng là như vậy đó, hôm qua tôi nghe thấy La Trấn hét thảm thiết trước, rồi mới nhìn thấy Chu Hồng Kỳ chạy ra từ trong nhà!”
“Hai người bọn họ cũng chui vào rừng cây nhỏ rồi, cũng lấy giấy chứng nhận kết hôn rồi, cũng không giống không có tình cảm, trái tim Chu Hồng Kỳ thật sự rất độc ác!”
“Mẹ cô ta còn ác hơn, chuyện con gái bà ta làm ra, lần lượt hắt nước bẩn lên người con dâu!”
“Chuyện này cũng vì mẹ Lâm nha đầu không ở đây, nếu mẹ con bé ở đây thì sẽ không để yên chuyện này!”