Lời của Trần Chiêu Đệ đến bên miệng, nhưng lại không nói ra, cô ấy do dự một lát vẫn không dám nhận tiền của Tần Lâm, vì vậy cô ấy vẫn trả tiền lại.

Tần Lâm lại đẩy tiền về phía cô ấy, cô cũng không nói gì, trực tiếp bỏ thêm hai viên kẹo sữa Đại Bạch Thỏ vào người cô ấy.

Trần Chiêu Đệ nghe nói một viên kẹo sữa tương đương với một ly sữa, cháu trai nhỏ nhà cô ấy vẫn chưa đến một tháng, sữa của chị dâu lại ít, trong nhà hoàn toàn không đủ tiền mua sữa bột hay sữa mạch nha.

Tần Lâm lại nhét thêm hai viên kẹo sữa Đại Bạch Thỏ vào tay cô ấy.

“Tôi đồng ý.” Trần Chiêu Đệ nắm chặt kẹo sữa trong tay, sắc mặt đỏ bừng, không dám nhìn ánh mắt Tần Lâm.

Cô ấy kiên trì nói: “Tôi không lấy một xu này, cô có thể cho tôi thêm một viên kẹo sữa được không? Cháu trai tôi không có sữa uống... Tôi có thể giặt quần áo cho cô thêm vài lần.”

Tần Lâm cũng không nói gì, lại đặt thêm một viên kẹo sữa vào tay cô ấy: “Cô không được nói chuyện kẹo sữa với những người khác trong người nhà họ Chu.”

Trên mặt Trần Chiêu Đệ lộ ra vẻ thấu hiểu, “Tôi đi nói với chị dâu một tiếng đã.”

Chị dâu Trần nhận kẹo sữa, cô ấy nghĩ thầm mấy viên kẹo sữa này là Chu Chí Quốc bí mật đưa cho Tần Lâm.

Mà Tần Lâm vừa lười vừa phá của, dùng mấy viên kẹo sữa để đổi người giặt quần áo.

Tần Lâm không đợi bao lâu, Trần Chiêu Đệ đã chạy ra ngoài, đi theo Tần Lâm đến nhà họ Chu.

Trần Chiêu Đệ thường xuyên làm việc ở nhà, cô ấy làm việc vừa nhanh vừa lưu loát, cô ấy không chỉ giặt quần áo mà còn quét dọn sân.

“Chị dâu, ngày mai em lại đến giặt quần áo.” Lúc đi, Trần Chiêu Đệ nhanh chóng cúi đầu với Tần Lâm, đỏ mặt xoay người bỏ chạy.

Tần Lâm còn chưa kịp nói một tiếng cảm ơn, Trần Chiêu Đệ đã bước vào rừng trúc nhỏ.

Giặt quần áo một lần đổi được mấy viên kẹo sữa, Trần Chiêu Đệ biết mình đã chiếm lợi ích lớn rồi.

Về đến nhà, Trần Chiêu Đệ nghe chị dâu nói cô ấy đã ngâm kẹo sữa trong nước cơm, đứa nhỏ ăn rất vui vẻ.

Trần Chiêu Đệ nở nụ cười, cô ấy nghĩ rằng nếu Tần Lâm có nhiều kẹo sữa hơn thì tốt rồi.

Nhưng mà, theo điều kiện của nhà họ Chu... Sợ rằng cũng không có nhiều.

Buổi trưa, nhà họ Chu ăn cháo và khoai lang.

Tần Lâm không ăn cháo, cô ăn một củ khoai lang.

Chờ sau khi người nhà họ Chu đều ra ngoài làm việc, có một cô bé bảy, tám tuổi đưa một hộp cơm với canh gà đến.

Tần Lâm hỏi mới biết chuyện Chu Chí Quốc bắt được gà rừng, chỉ là canh gà được nấu ở nhà cô bé này.

Cô bé này là Chu A Muội, em gái của Khỉ Gầy, trông có vẻ mới bảy, tám tuổi, nhưng trên thực tế cô bé đã mười một tuổi.

Trong sách gốc, anh trai Khỉ Gầy của cô ấy ngồi tù thay cho Chu Chí Quốc, mà cô bé cũng được Chu Chí Quốc nuôi học đại học, trở thành một sinh viên ưu tú.

Nhưng chuyện khiến Tần Lần có ấn tượng với Chu A Muội, cũng không phải vì anh trai cô ấy là Khỉ Gầy, mà vì sau khi tốt nghiệp đại học, cô ấy đã tỏ tình với Chu Chí Quốc.

Chu Chí Quốc lớn hơn Chu A Muội đến mười lăm tuổi, nếu lớn hơn mấy tuổi nữa thì anh cũng có thể làm cha của Chu A Muội.

Tần Lâm đưa một viên kẹo sữa cho Chu A Muội.

Chu A Muội không nhận, lúc rời đi cô ấy nhanh chóng nhét vào trong tay cô rồi xoay người bỏ chạy.

Tần Lâm cũng không miễn cưỡng, cô đem canh gà đến hậu viện, đưa cho ông bà nội.

Trước khi đưa cho ông bà nội, cô còn bỏ thêm linh tuyền vào bên trong.

Nếu như bọn họ muốn phân gia, đương nhiên ông bà nội phải biết chuyện của Chu Chí Quốc, nếu không bọn họ không thể nào đồng ý đi theo Chu Chí Quốc phân gia.

Cho nên trước khi ở riêng, Tần Lâm nhất định phải dưỡng tốt thân thể ông bà nội, miễn cho bọn họ chịu kích thích sau khi biết chuyện của Chu Chí Quốc, thân thể chịu không nổi.

Buổi chiều, Tần Lâm ngẫm nghĩ một lát, cô vẫn không đến ký túc xá thanh niên trí thức trả bút máy.

Nguyên chủ thường xuyên đến ký túc xá thanh niên trí thức để lấy lòng. Trên thực tế, đám thanh niên trí thức trong ký túc thanh niên trí thức đều đang xem trò cười của cô ta.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play