Một cảm giác khủng hoảng lập tức dâng lên, quấn quanh cổ họng Chu Chí Quốc, anh dùng sức bóp bao thuốc lá trong tay thành một cục.
Trong nhà chính, ông nội La đã quyết định không cần đợi chân cháu trai khỏi hẳn, ngày mai sẽ khiêng người từ trong bệnh viện đến xin lỗi con gái người ta!
Lý Cầm nghe vậy cũng không vui, mặc kệ bà ta nhìn trúng, hay là chướng mắt thì La Trấn vẫn là con rể của bà ta.
Bảo con rể xin lỗi Tần Lâm trước mặt người trong thôn như vậy, bà ta không cần mặt mũi à?
“Cô là chị dâu ruột của Hồng Kỳ, sau này La Trấn chính là em rể của cô, việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, cho dù việc lớn việc nhỏ gì, thì đó cũng là chuyện của người trong nhà, cô tính toán chi li như vậy làm gì?”
Tần Lâm phẫn nộ, cô nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi biết Hồng Kỳ là con gái dì, tôi chỉ là vợ của con riêng chồng dì, ngày thường dì thiên vị cô ta cũng thôi.”
“Nhưng loại chuyện liên quan đến thanh danh này mà dì cũng thiên vị cô ta, chẳng lẽ thanh danh của tôi còn không quan trọng bằng mặt mũi của cô ta hay sao?
“Nếu tôi không nói rõ ràng việc bỏ trốn thì sau này tôi còn mặt mũi nào gặp người khác?”
Lý Cầm không thừa nhận mà cãi cố, “Tôi không có con trai, sau này phải trông cậy vào con riêng dưỡng lão, sao tôi có thể thiên vị con gái được?”
“Về chuyện bỏ trốn, không phải cô đã giải thích với mọi người trong thôn rằng cô lên huyện để tìm anh cả của Chí An sao?”
Tần Lâm phản bác: “Đó là lời giải thích của tôi, nhưng La Trấn vẫn chưa giải thích, bọn tôi cùng làm sáng tỏ, mới khiến người ta tin tưởng.”
Lý Cầm không kiên nhẫn nói: “Cậu ta là đối tượng của Hồng Kỳ, những người có đầu óc sẽ không ghép hai người lại với nhau nữa.”
Tần Lâm lại nói: “Chính vì anh ta là đối tượng của Hồng Kỳ, cho nên tôi và anh ta mới nên nói rõ ràng.”
Lý Cầm nói không lại Tần Lâm, Tần Lâm lại không nghe lời bà ta, khiến bà ta tức giận đến mức khuôn mặt vặn vẹo.
Lúc nói chuyện sính lễ với ông nội La, bà ta còn mang theo cơn tức giận chó đánh mèo, trực tiếp mở miệng sư tử, muốn ba chuyển một vang!
Cũng chính là bốn món đồ lớn: radio, xe đạp, máy may, đồng hồ đeo tay.
Ông nội La cũng không ngờ rằng đối phương dám nghĩ như vậy.
Lý Cầm nói: “Con gái tôi là học sinh trung học, cầm kỳ thư họa đều vô cùng tinh thông, hơn nữa con bé làm việc nhà rất tốt, cũng làm việc ở ngoài ruộng rất tốt.”
Thấy lão già chết tiệt không lên tiếng, Lý Cầm lại nói: “Con gái tôi lên được phòng khách xuống được nhà bếp, nếu không phải đến bước này thì tôi không nỡ để con bé cứ vậy mà gả ra ngoài.”
Cha Chu hút một điếu thuốc, “Nhà tôi có tình huống đặc biệt, có thể không làm tiệc cưới, người một nhà ăn một bữa cơm là được.”
Một bàn tiệc cưới thịnh soạn một chút tốn khoảng mười hai đồng, tiết kiệm được mấy bàn tiệc cưới cũng có thể tiết kiệm được không ít tiền.
Lúc này Chu Chí Quốc đi đến, mở miệng nói: “Hai người đòi nhiều như vậy, không sợ bị người ta nhỏ giọng nói mình là tiểu tư sản à?”
“Lúc con cưới Tần Lâm, từ sính lễ đến tiệc cưới tổng cộng tốn không đến một trăm đồng, cứ dựa theo tiêu chuẩn này đi.”
Lý Cầm tức giận đứng lên, cao giọng phản đối, “Không được! Cui đầu cưới dâu, ngẩng đầu gả con, con gái dì không thể tùy tiện gả ra ngoài như vậy được.”
Sau đó, Lý Cầm bị chọc giận không hề nghĩ ngợi mà châm chọc, “Lúc trước nếu không phải con cưới cô ta, dưới tình huống đó, cô ta có thể không gả ra ngoài được!”
Chu Chí Quốc trào phúng hỏi lại bà ta, “Bây giờ Chu Hồng Kỳ còn có thể gả ra ngoài được sao?”
Sắc mặt Lý Cầm thay đổi, nhìn Chu Chí Quốc vời ánh mắt hung ác giống như muốn ăn thịt người.
Cha Chu trầm mặt, không hề vui mừng khi kết thân, “Sính lễ nhà tôi muốn một cái radio, nhưng phải làm tiệc cưới.”
So với ba chuyển một vang trước đó, điều kiện trước mắt này cũng phù hợp với điều kiện kết thân bình thường, ông nội La lập tức đồng ý.