“Anh Chu!” Giọng nói của Tần Lâm tràn đầy kinh ngạc: “Sao anh lại về rồi?”
Sự kinh ngạc trong sáng này khiến khuôn mặt cô trở lên sống động và thuần khiết, khiến anh gần như quên mất rằng bên cạnh còn có một Chu Hồng Kỳ chướng mắt.
“Anh quay về lấy ít đồ.” Chu Chí Quốc nhìn chằm chằm vào cô, giọng nói có chút khàn khàn.
“Anh……Em không có ý đó, em chỉ là……. Em chỉ là bị cô ta chọc tức, trong lòng em……. Cũng không nghĩ như vậy.” trong lòng Chu Hồng Kỳ lúc này giống như đang nằm trong chảo dầu sôi vậy, lo lắng đến mức không thể kiểm soát bản thân.
Chu Chí Quốc lạnh nhạt nhìn về phía cô ta, nói: “Anh sẽ nói lại với người trong nhà về chuyện của em với La Trấn.”
Sắc mặt Chu Hồng Kỳ tái nhợt, cố gắng biện giải: “Em……. Không có quan hệ gì với La Trấn cả, tất cả đều là do Tần Lâm bịa đặt lung tung.”
Tần Lâm lập tức nói: “Tôi không hề nói lung tung nhé, là tôi tận mắt nhìn thấy, cũng không phải chỉ có một mình tôi nhìn thấy đâu~”
Từ không thành có cũng có thể?
Vẻ mặt Chu Chi Quốc tràn đầy mỉa mai, nói: “Hiện giờ em chỉ có hai lựa chọn, một là bị động kết hôn với La Trấn, hai là chủ động kết hôn với La Trấn.”
Vẻ mặt Chu Hồng Kỳ vừa hoảng sợ, vừa suy sụp: “Em là em gái ruột của anh, em chỉ nói mấy câu khó nghe với anh mà anh đã ép em phải lấy một tên vô lại sao?”
Tần Lâm hả hê nói: “Cô vẫn nên nghe lời anh trai của mình đi, với xuất thân và tính cách này của cô, nếu bỏ qua La Trấn rồi thì sau này chưa chắc có thể kết hôn với người khác đâu.”
Chu Hồng Kỳ trừng mắt nhìn Tần Lâm, ánh mắt giống như quỷ dữ khiến người ta dùng mình, nói: “Cô im ngay cho tôi! Cô có tư cách gì mà xen vào chuyện của tôi? Không phải cô và La Trấn từng hôn nhau sao? Là La Trấn tự mình nói với tôi, anh ta còn nói đã sờ khắp người…….”
Sắc mặt của Tần Lâm tối sầm, nóng lòng muốn xông lên đánh người để kiếm tích phân!
Nhưng cái tát của Chu Chí Quốc lại ném về phía đó, trực tiếp khiến Chu Hồng Kỳ ngã xuống đất.
Tần Lâm có chút tiếc nuối, không phải do bản thân cô đánh, lỗ mất 20 tích phân rồi.
Chu Hồng Kỳ nằm bò trên mặt đất, không dám tin nhìn về phía anh ấy: “Anh vì con tiện nhân này mà đánh em?”
Lần này Tần Lâm vội vàng ra tay trước Chu Chí Quốc, xông lên tát cho cô ta hai cái, một trái một phải hoàn toàn cân xứng.
“Chu Hồng Kỳ, tôi có lòng tốt muốn giúp cô tìm được nhà chồng, cô trái lại quay sang mắng tôi, cô còn có lương tâm không?”
Cái tát của Tần Lâm không hề nhẹ, Chu Hồng Kỳ bị đánh đến đầu óc ong ong, cô ta lúc lắc đầu, mãi một lúc lâu mới lên tiếng: “Tôi sẽ không kết hôn với La Trấn, trừ khi các người muốn ép tôi chết!”
“Tiểu Quang, nếu như tôi muốn giết chết một nhân vật phản diện ác độc, có thể kiếm được bao nhiêu tích phân?” Trong lòng Tần Lâm tích cực hỏi.
【 10.000 tích phân. 】
Tần Lâm quyết định từ bỏ kế hoạch này.
Cô là nhân vật phản diện, nhưng cũng còn chút lương tâm, sẽ không làm ra những chuyện như vậy.
Ánh mắt Chu Chí Quốc tràn đầy sự tức giận, sắc mặt âm trầm.
Tần Lâm không có ý tốt hỏi: “Nếu cô trinh liệt như vậy, coi thường La Trấn như vậy, thế vì sao còn cùng La Trấn ở bên nhau?”
Chu Hồng Kỳ không chịu thừa nhận, cố cãi lại nói: “Tôi không có qua lại gì với anh ta cả! Tôi nói chuyện với anh ta……cũng chỉ là đang muốn hỏi thăm chuyện giữa hai người các cô thôi!”
Nụ cười của Tần Lâm tràn đầy ác ý nói: “Cô có biết trong thôn của chúng ta có rất nhiều các bà cụ lớn tuổi, chỉ cần nhìn một cái là biết cô còn trinh hay không không?”
Sắc mặt Chu Hồng Kỳ tái nhợt, vẻ mặt xấu hổ, móng tay đều bấm chặt vào trong thịt, nói: “Tôi không biết cô đang nói cái gì.”
Tần Lâm hơi nghiêng đầu, ngượng ngùng nói: “Trước ngày hôm qua tôi còn không biết……. Nhưng sau ngày hôm qua, tôi đã biết, lần đầu tiên của người phụ nữ…….”