Tần Lâm xoa mũi của mình, nói với giọng dịu dàng, ngoan ngoãn: “Chu Chu, em muốn về phòng đi ngủ.”
“Được, anh đưa em về phòng.” Giọng nói của Chu Chí Quốc có chút khàn khàn.
Tần Lâm cảm thấy trong lúc chưa ăn chưa uống gì đã rời khỏi bàn ăn có chút không lễ phép, cho nên đứng dậy cúi người chào những người có mặt ở đây một cái, nói: “Cảm ơn mọi người đã giúp đỡ tìm mẹ cho tôi! Cảm ơn!”
“Không……Không cần cảm ơn!” Viên Hiểu Khang đỏ bừng mặt, cúi người chào lại.
Mấy người Kiều Đại Hải cũng nhìn ra cô có chút say, có chút buồn cười chuyện cô chỉ uống một ly đã say, nhưng cũng đều nghiêm túc đáp lại không cần cô cảm ơn.
“Mọi người cứ ăn uống tự nhiên nhé, do tôi không chiêu đãi không chu toàn……” Tần Lâm có chút khách sáo nói.
Chu Chí Quốc không nhịn được nữa, dùng sức đỡ cô về phòng.
Vừa vào trong phòng, Chu Chí Quốc đã đóng sầm cửa lại, quay người ôm Tần Lâm vào trong lòng, dùng sức hôn lên môi cô!
Anh không vui khi nghe thấy cô gọi bọn họ là “ca ca”!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT