Có thể nói những món ăn trên bàn không có món nào mà bọn họ không thích.
Sau khi cơm no rượu say xong, tất cả thức ăn trên bàn đều trống rỗng.
Mấy người họ say khướt kéo nhau đi về nhà.
Viên Hiểu Khang về đến nhà, Viên Hiểu Lệ đi ra mở cửa, vừa mở cổng đã ngửi thấy nồng nặc mùi rượu.
“Hôi muốn chết! Anh không thể uống ít đi được sao!” Viên Hiểu Lệ phàn nàn nói.
Viên Hiểu Khang nghe được giọng nói của cô ta thì tức giận, cái con ranh suốt ngày ở nhà khua môi múa mép này, lúc trước ngày nào cũng nói Tần Lâm không tốt như thế này, Tần Lâm không tốt như thế kia!
“Em chính là đang ghen tị!” Viên Hiểu Khang nhìn thấu cô ta, nói: “Em đang ghen tị với tiểu Lâm!”
Viên Hiểu Lệ trợn to hai mắt, tức giận hét lên: “Có phải anh say đến mức nói lung tung rồi không? Em ghen tị với Tần Lâm sao? Em kém cô ta chỗ nào hả? Tại sao em phải ghen tị với cô ta chứ!”
Viên Hiểu Khang chỉ vào mũi cô ta nói: “Cô ấy xinh đẹp hơn em! Tài nấu nướng cũng tốt hơn em! Tài ăn nói của cô ấy cũng tốt hơn em! Tóc của cô ấy cũng đẹp hơn em!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT