Chu An mất mấy giây nhìn chằm chằm vào dòng chữ mà Thẩm Chu Niên gửi, cảm giác như bản thân mình nếm ra được cái mùi chua chua vậy.

Bữa ăn liên hoan kết thúc, Chu An đi theo mọi người ra khỏi tiệm lẩu. Cô đặt toàn bộ sự chú ý lên chiếc điện thoại, gõ chữ trả lời một cách hài hước: Tuần này là tuần thi, đúng là em bận nên quên mất rồi…

"Tôi và cô cùng đường, tôi đưa cô về nhé?" Không biết Lộ Đình Vân đi đến bên cạnh cô từ lúc nào, hỏi cô.

Chu An theo thói quen 'ừm' một tiếng, cô cúi đầu xem tin nhắn trả lời của bản thân, cứ cảm thấy giống như lời nói một tên tra nam bội tình bạc nghĩa có thể nói ra vậy. Thế là cô dứt khoát xóa hết toàn bộ tin nhắn, định sau khi trở về thì sẽ gọi điện thoại cho anh.

Cô ngẩng đầu lên, mơ màng nhớ đến vừa rồi có người mới nói chuyện với cô. Cô đảo mắt nhìn thấy trước cửa chỉ còn lại cô và Lộ Đình Vân thôi nên có hơi ngơ ngác.

Anh ta vừa nói cái gì ấy nhỉ?

Cô chớp chớp mắt, nặn ra một nụ cười ngại ngùng: "Thầy Lộ, ngài vừa nói cái gì với tôi thế?"

"Không có gì." Lộ Đình Vân cong môi, nói với cô một cách dịu dàng nhã nhặn: "Tôi và cô về cùng một đường, nếu không để ý thì tôi đưa cô về nhé."

Nếu không để ý thì…

Có thể để ý sao?

Chu An cười nói: "Không để ý, vậy thì làm phiền thầy Lộ rồi."

Lần này Chu An không qua loa cho có nữa, cô cất điện thoại rồi đi theo đằng sau Lộ Đình Vân, giữ khoảng cách một bước chân.

Chu An vừa muốn đi đến mở cửa xe ở ghế sau thì Lộ Đình Vân đã mở cửa xe ở ghế lái phụ cho cô, ga-lăng vươn tay ra mời cô.

Biểu cảm trên gương mặt của Chu An nhàn nhạt, gật đầu sơ sài rồi ngồi lên.

Trên đường đi, hai người đều rất im lặng. Khoảnh khắc đợi đèn đỏ, Lộ Đình Vân đột nhiên mở miệng hỏi: "Vừa rồi là đang nói chuyện với bạn trai à?"

Trong lòng Chu An mất mấy giây xoắn xuýt giữa việc nói dối để giải vây cho bản thân và thành thật, cuối cùng vẫn là lựa chọn vế sau. Cô nói: "Không phải, anh ấy là bạn bè thân thiết của tôi."

Lộ Đình Vân không nói gì thêm nữa, đưa Chu An về đến cổng nhà trọ sinh viên. Truyện được chuyển ngữ và đăng full miễn phí tại luvevaland chấm co. Mọi người hãy vào trang chính chủ đọc để ủng hộ nhóm dịch cũng như đọc nhiều bộ khác hay hơn nhé.

Chu An xuống xe, lịch sự nói lời tạm biệt với anh ta rồi nhanh chóng bước lên lầu trở về phòng của bản thân. Vừa cởi áo khoác xong thì cô đã gọi video call cho Thẩm Chu Niên.

Ngay lúc video call sắp bị ngắt vì không có ai bắt máy thì đối phương đã nghe máy.

Thẩm Chu Niên cầm điện thoại bằng một tay, dựa vào ghế sofa, ngân nga giai điệu: "Anh xong rồi."

Chu An có hơi lờ mờ: "Xong cái gì thế?"

Thẩm Chu Niên lườm cô một cái.

Còn có thể xong cái gì chứ?

Ngay sau khi tin nhắn gửi qua và ghim vào tab trò chuyện được hai mươi phút mà vẫn chưa nhận được câu trả lời, anh đã tự dỗ dành anh xong rồi.

Chu An bị nhìn đến vô hình trung có hơi chột dạ và áy náy.

"Bốn năm ngày rồi em không chủ động đi tìm anh, anh không nghe máy em năm mươi chín giây, hòa nhau rồi."

Thẩm Chu Niên nói đến nỗi bản thân tự cười.

Sao anh lại trở nên ấu trĩ như thế chứ?

Xem ra anh thật sự rất để ý đến sự không chú ý của cô đối với anh.

"Em sai rồi." Chu An nhìn biểu cảm của anh thì đoán được cảm xúc của anh, khi nhìn thấy lông mày anh khẽ nhíu lại, cô tiếp tục nhẹ giọng nói: "Em xin chân thành xin lỗi Thẩm Chu Niên tiên sinh."

Thẩm Chu Niên duỗi ngón tay trỏ, chuyển động trái phải qua lại một cách chậm rì, nói chuyện có hơi không đàng hoàng: "Xin lỗi không có tác dụng gì. Thẩm Chu Niên tiên sinh đề nghị cô Chu An đưa ra các biện pháp khắc phục thực tế để cứu vãn sự nguy cấp của tình bạn.."

Anh ngừng một chút rồi nói: "Tình cảm bạn bè thân mật."

"Ồ." Chu An còn thật sự nghiêm túc nghĩ làm sao để bồi thường.

Chu An sợ Thẩm Chu Niên nói biện pháp cô nghĩ ra quá qua loa, thế là thông minh mang câu hỏi ném qua cho Thẩm Chu Niên: "Xin cho hỏi Thẩm tiên sinh muốn tôi phải làm sao?"

"Như vầy đi." Thẩm Chu Niên ngừng một lúc, hàng lông này khẽ giương lên, thậm chí ở trong mắt của Chu An có hơi làm ra vẻ: "Sau này, em cần phải cho anh làm đối tượng đầu tiên để em dốc bầu tâm sự và chia sẻ, mỗi tuần đều báo cáo tình hình học tập và cuộc sống với anh, còn có…" Truyện được chuyển ngữ và đăng full miễn phí tại luvevaland chấm co. Mọi người hãy vào trang chính chủ đọc để ủng hộ nhóm dịch cũng như đọc nhiều bộ khác hay hơn nhé.

Chu An đều chấp nhận hết những thứ này: "Còn có cái gì nữa?"

Thẩm Chu Niên đột nhiên trừng to mắt, tròng mắt không nhìn thẳng vào Chu An, anh ho rồi nói: "Mỗi ngày chúng ta phải nói chào buổi sáng và chúc ngủ ngon với nhau."

"Được thôi." Chu An nghĩ cũng không thèm nghĩ mà đồng ý ngay: "Chỉ cần anh không chê em phiền."

Thẩm Chu Niên đảo mắt lườm cô một cái, chê phiền chỗ nào chứ?

"Nếu em đã đồng ý rồi, vậy thì bắt đầu đi." Bộ dạng Thẩm Chu Niên lờ đờ dựa vào lưng ghế sofa, tay trái tùy ý mở rộng vắt ngang qua: "Mời báo cáo tình huống một tuần nay của em."

Chu An thành thật mang hành trình của một tuần này kể lại hết cho anh nghe, chỉ thiếu cái là không mang một ngày ba bữa ăn những gì báo cáo cho anh thôi.

Nghe xong, Thẩm Chu Niên híp mắt gật đầu một cách hài lòng: "Rất tốt."

Chu An không nhịn được cười hỏi anh: "Anh biết bây giờ anh giống cái gì không?"

Thẩm Chu Niên:?

Chu An nhẹ nhàng nôn ra bốn chữ: "Ông chú chân dài." (1)

Giúp cô đăng ký đại học, ủng hộ việc học và sự nghiệp của cô, còn muốn nghe cô báo cáo tình huống định kỳ, đó không phải là ông chú chân dài giúp người vì thú vui sao.

Hai chữ 'ông chú' này khiến Thẩm Chu Niên nhăn mày, anh ngồi thẳng người lại, phản bác một cách nghiêm túc, chính đáng: "Không phải là ông chú chân dài nha, là anh trai chân dài."

Chu An bị dáng vẻ nghiêm túc của anh chọc cười, đầu gục vào trong vòng tay nén tiếng cười lại. Truyện được chuyển ngữ và đăng full miễn phí tại luvevaland chấm co. Mọi người hãy vào trang chính chủ đọc để ủng hộ nhóm dịch cũng như đọc nhiều bộ khác hay hơn nhé.

Cuộc gọi video này cuối cùng cũng khiến tâm trạng của Thẩm Chu Niên thoải mái sau khi khó chịu một lúc lâu.

Điện thoại vù một tiếng, anh nhấn mở ra xem, ngay lập tức khóe miệng đan vào nhau.

Là câu 'chúc ngủ ngon' của Chu An gửi.

Thẩm Chu Niên: [Ngủ ngon.]

Anh nằm ngửa trên ghế sofa, liếc nhìn hộ chiếu trên bàn cà phê, sau khi dùng điều khiển từ xa tắt đèn phòng khách thì nhắm mắt lại.

(1): Daddy long legs là tên một cuốn tiểu thuyết

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play