Thế giới này luôn có rất nhiều sự việc và con người khiến cho người ta phải kinh ngạc. Nếu như bạn không gặp được, có lẽ chỉ là do bạn chưa gặp mà thôi. 

Tần Quân Dao cảm thấy trong đoạn thời gian này mình gặp được rất nhiều bất ngờ. 

Ví dụ như người trước mắt này. 

Ngay vừa rồi, còn chưa đến mười phút đồng hồ, tiểu đoàn của mười tên lính đánh thuê vốn đang đuổi giết cô đều bị giết sạch, mà nguyên nhân là bởi vì người đàn ông trước mặt này. 

Nhưng cho dù cô có nhìn thế nào đi chăng nữa cũng cảm thấy chuyện này rất mơ hồ. 

Người đàn ông xuất hiện trước mặt Tần Quân Dao mặc một chiếc quần cộc, áo ba lỗ, chân đi một đôi dép tông lào rộng rãi, bước đi vênh váo, hình như, anh ta đã tạo ra cho cô cảm giác rất giống lần đầu tiên thấy Lâm Trạch Dương ở Trung Quốc, toàn thân đều tràn đầy khí tức không đứng đắn. 

Loại người này làm sao có thể làm được loại chuyện không thể vừa rồi? Đi dép lê ở trong rừng, sao lại đi được vậy hả? Sao mà hắn có thể mặc quần cộc, áo ba lỗ vậy chứ? Không sợ bị các loại muỗi tràn đầy kịch độc đốt sao? 

Bộp… 

Đột nhiên một tiếng vang giòn vang lên, Tần Quân Dao chỉ thấy người đàn ông trước mặt hung hăng vỗ vào bắp đùi mình một cái, sau đó còn đưa bàn tay ra trước mặt mình, vẻ mặt tươi cười ngốc nghếch, nói: "Ha ha, mãi vẫn chưa bắt được tao, mày đuổi theo tao lâu như vậy, thật sự cho rằng tao không biết sao? Mày cũng không suy nghĩ xem tao là ai, tao chính là Liệp Ưng đó tiểu tử, mày không đấu lại tao đâu." 

Trước khi nhìn thấy người đàn ông này, Tần Quân Dao đã cho rằng người cứu mình nhất định là một người vô cùng lạnh lùng, ra tay như gió, thân thủ giống như siêu sát thủ tia chớp, lại nghĩ thế mẹ nào cũng ra, đây là một ông chú rất tự cao, bởi vì đánh chết một con muỗi mà dương dương tự đắc, đây là một việc rất đáng để kiêu ngạo sao? 

Đột nhiên, đột nhiên đồng tử của cô co rụt lại, thân thể căng thẳng, cảm nhận được một luồng sát khí. Tần Quân Dao nhìn thấy phía sau lưng người đàn ông tự xưng là Liệp Ưng xuất hiện một người phụ nữ. 

Người phụ nữ trông rất lạnh lùng mặc trên người một bộ đồ da, dáng người rất đẹp, vừa cao vừa gầy, chắc chắn cô ấy có thể trở thành siêu mẫu quốc tế nhờ dáng người của mình. 

Càng quan trọng hơn là, cô ấy có khuôn mặt lạnh lùng vô cùng xinh đẹp, chắc chắn bất kỳ người đàn ông nào cũng sẽ phát cuồng sau khi nhìn thấy. Cho dù Tần Quân Dao là phụ nữ, nhưng vào thời điểm nhìn thấy cô ấy, trái tim cô không nhịn được mà đập rộn lên. 

Lúc này người phụ nữ đang cầm một khẩu súng trong tay, họng súng hướng về phía Liệp Ưng, khoảng cách của hai người không đến ba mét. Nói cách khác, chỉ cần cô ấy bóp cò thì chắc chắn Liệp Ưng sẽ phải chết, mà dường như Liệp Ưng hoàn toàn không có phát giác ra gì cả, vẫn mỉm cười với bàn tay của mình như cũ. 

Lông mày Tần Quân Dao nhíu lại, nghi ngờ trong lòng càng lớn, Liệp Ưng này có thật sự là người đàn ông vừa giết chết đội lính đánh thuê không? 

Cô hít một hơi thật sâu, chuẩn bị nhắc nhở hắn, bất kể như thế nào đi nữa thì hắn cũng có thể là ân nhân cứu mạng của mình, huống chi còn là người Trung Quốc. 

"Lộ Lộ, tôi cảm thấy tốt nhất cô vẫn nên bỏ súng xuống, nếu không rất có thể tôi sẽ giết cô." Lại đúng vào lúc này giọng nói của Liệp Ưng vang lên, giọng điệu của hắn rất nhẹ nhàng, trên mặt vẫn mang theo nụ cười ngốc nghếch như cũ, trên người không có bất kỳ chút sát khí nào tỏa ra. 

Hóa ra là hắn biết mối đe dọa ở phía sau, nhưng cho dù biết thì có thể làm gì đây? 

Trong lòng cô tràn đầy nghi hoặc. 

"Cho dù có phải chết tôi cũng không quan tâm, tôi muốn biết nơi mà King đang ở đến cùng là ở đâu, nếu không nói ra, hoặc là anh sẽ chết, hoặc là tôi sẽ chết." Người phụ nữ được gọi là Lộ Lộ có chút kích động, nhưng đôi tay của cô ấy vẫn rất ổn định, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn về phía Liệp Ưng, hiển nhiên đây là một sát thủ đã giết qua rất nhiều người. 

"Ai da." Liệp Ưng thở dài một cái, sau đó… 

Bỗng Tần Quân Dao không còn thấy bóng dáng của Liệp Ưng nữa, chờ đến lúc cô nhìn thấy Liệp Ưng một lần nữa, hắn đã cướp đi khẩu súng trên tay Lộ Lộ, đồng thời đẩy ngã cô ấy xuống đất. 

"Chỉ với thân thủ như vậy mà cô cũng muốn tới gần King, muốn làm thủ hạ của King sao? Cô thực sự là không biết trời cao đất rộng, Liệp Ưng tôi khổ luyện nhiều năm như vậy, đi theo King đã lâu như vậy như vậy, còn không phải King nói ghét bỏ liền ghét bỏ." 

Liệp Ưng lắc đầu với Lộ Lộ, trên mặt tràn đầy sự khinh bỉ, ở bên ngoài nhìn vào thì sắc mặt không có chút thay đổi nào. 

Lông mày của Tần Quân Dao không nhịn được nhíu mày thêm một cái, nhưng trái tim lại nhịn không được thình thịch thình thịch nhảy lên kịch liệt. Thân thủ của Liệp Ưng vừa rồi, khiến cô cảm giác được sự khác biệt về trình độ nghiền nát. 

Tần Quân Dao vẫn luôn cho rằng mình đã là một cao thủ được đánh giá gần cấp S, đáng lẽ phải được coi là người đứng đầu thế giới này, nhưng sau khi nhìn thấy Liệp Ưng ra tay, cô liền cảm thấy không thể sống sót sau một hiệp dưới tay hắn. 

Mà một Liệp Ưng như vậy, cứ thế mà bị người khác vứt bỏ sao,? 

King… 

Vừa nhắc tới cái tên này, Tần Quân Dao không khỏi đặt một tay tới trước ngực, sờ được một mặt dây chuyền, đây là một viên đạn hình dạng mặt dây chuyền, là của một người nào đó lưu lại vào đêm mà Tần Quân Dao bị thủ hạ phản bội. 

Người kia là King sao? 

Tần Quân Dao không khỏi rơi vào trầm tư, King đã cường đại đến mức nào rồi chứ? 

"Cái kia." Liệp Ưng đi tới trước mặt Tần Quân Dao, lại đột nhiên nói không lên lời, tựa như là một trạch nam nhìn thấy nữ thần, mặt mũi đều là ngượng ngùng, thậm chí mặt còn có chút đỏ lên. 

Tần Quân Dao không hiểu lắm, nhưng biết người đàn ông trước mắt này là người đã cứu mình, cho nên vội vàng khom lưng nói cám ơn với Liệp Ưng: "Cảm ơn." 

Lúc này hắn cảm thấy luống cuống, muốn đưa tay đi nâng Tần Quân Dao, nhưng đưa tay tới một nửa, lập tức thu lại. Mẹ nó, đây chính là người phụ nữ của King đấy, nếu để cho King biết mình chạm vào cánh tay người phụ nữ của hắn một cái, không biết liệu hai tay có còn hay không? 

Nhưng mà hắn cũng không dám tiếp nhận được cái khom lưng cảm ơn của cô. 

Kết quả là, Liệp Ưng người vừa mới dựa vào sức mạnh của bản thân, một mình xử lý nguyên một đám lính đánh thuê, một Liệp Ưng có sự tồn tại giống như là Diêm Vương ở Châu Mỹ, cứ giống y như một kẻ ngốc đứng ở đó. 

"Cái kia, cái kia… tôi đi đây..." hắn suy nghĩ một chút rồi bỏ lại một câu như vậy sau đó vội vàng chạy đi, quả thực giống như là một con chuột bị mèo đuổi theo. 

Cũng vào lúc này, người phụ nữ được gọi là Lộ Lộ từ dưới mặt đất bò dậy, đôi mắt lạnh lùng nhìn Tần Quân Dao, trên thân tràn đầy sát khí, nói: "Cô không xứng làm người phụ nữ của King, muốn ngoại hình không có ngoại hình, muốn dáng người không có dáng người, muốn thực lực cũng không có thực lực, tôi thật muốn giết cô, nhưng vì King, tôi nhịn." 

Nói xong, Lộ Lộ cũng trực tiếp rời đi. 

Tần Quân Dao ngơ người đứng ở nơi đó, đến cùng là chuyện gì đã xảy ra vậy? 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play