Kẹt xe còn có một hồi lâu mới tản ra. Qua cửa sổ xe, Minh Sùng có thể nhìn thấy được sự phồn hoa của trung tâm quảng trường.
Điểm nổi bật trong quảng trường chính là một màn hình LED lớn treo cao. Màn hình LED này đang phát các tin tức liên quan đến việc làm thế nào để nâng cao tinh thần lực và điều trị các bệnh liên quan đến tinh thần lực.
Đây là hai vấn đề hiện nay vẫn chưa thể giải quyết được.Trong thế giới này, mọi người đều sẽ thức tỉnh tinh thần lực khi đến 18 tuổi, và tinh thần lực thức tỉnh chủ yếu được phân thành hai loại: thức tỉnh dị năng và thức tỉnh biến thân.
Loại tinh thần lực mà một người thức tỉnh chủ yếu được xác định bởi một đoạn gen ngắn, không liên quan đến huyết thống. Vì đoạn gen này không thể thay đổi, nên sau khi tinh thần lực được thức tỉnh, giá trị của nó không thể thay đổi. Hiện nay, các phương pháp để tăng cường tinh thần lực vẫn đang trong giai đoạn nghiên cứu.
Tinh thần lực được chia thành năm cấp bậc chính, từ thấp đến cao: cấp E, cấp D, cấp C, cấp B, cấp A, và cấp S. Trong truyền thuyết còn có cấp SS, cấp SSS, và các cấp bậc cao hơn nữa, nhưng SS cấp đã rất hiếm, và các cấp bậc cao hơn còn hiếm hơn nhiều.
- Cấp E đến cấp C là cấp độ ở mức bình thường, chiếm khoảng 98% dân số toàn cầu.
- Cấp B đến cấp A là cấp độ có mức năng lượng cao, chiếm khoảng 1.98%.
- Cấp S là cấp độ thức tỉnh năng lượng siêu năng, chiếm khoảng 0.02%.
- Cấp SS đến cấp SSS là cấp độ thức tỉnh năng lượng cực hạn xuất hiện với tỷ lệ cực thấp.
Cấp bậc tinh thần lực càng cao, năng lực càng mạnh. Dù là dị năng hay biến thân, sự phân biệt giữa các cấp bậc vẫn rất rõ ràng.
“Ai, không biết khi nào mới có kết quả giải quyết cho hai vấn đề này. Tôi không quan tâm lắm đến việc làm thế nào để nâng cao tinh thần lực, nhưng việc điều trị bệnh liên quan đến tinh thần lực thì thật sự cần được giải quyết gấp.”
Tài xế lắc đầu thở dài rồi tiếp tục tám chuyện với Minh Sùng: “Cậu trai này, gần đây cậu có nghe tin tức về Trình Hạo không? Cái tin tức Trình Hạo ảnh đế ấy.”
“Trình Hạo ảnh đế...”
Minh Sùng bỗng dưng bị nhắc đến chuyện này, có chút ngơ ngác, không phản ứng ngay lập tức.
“Thì là Trình Hạo ảnh đế đó.” Tài xế lắc đầu rồi tấm tắc: “Gần đây không phải hắn bị kiệt quệ tinh thần lực và phải nằm viện sao? Nghe nói hắn đã rơi vào trạng thái hôn mê.”
“A, tôi nhớ ra rồi.” Minh Sùng lúc này mới hoàn toàn nhớ lại.
Trình Hạo là một ảnh đế nổi tiếng trong giới giải trí, chỉ mới hơn ba mươi tuổi, sở hữu S cấp kim hệ dị năng, tiền đồ rộng mở. Nhưng không biết vì lý do gì, hắn đột nhiên gặp phải vấn đề nghiêm trọng về tinh thần lực, và phải nhập viện. Tin tức về Trình Hạo đã khiến cả mạng xã hội xôn xao, và Minh Sùng cũng đã chú ý đến sự việc này trước khi sống lại.
Tài xế tiếp tục: “Đúng rồi, tôi biết cậu hẳn là đã nghe qua. Nghe nói fans của Trình Hạo đã gần như náo loạn cả bệnh viện, hoàn toàn không thể chấp nhận việc này.”
Thật khó tưởng tượng Trình Hạo, một người lấp lánh ánh sao, lại gặp phải tình trạng như vậy. Sự việc xảy ra đột ngột và bất ngờ khiến rất nhiều người, đặc biệt là fans của anh, không thể chấp nhận nổi.
Minh Sùng dù không phải là fan của Trình Hạo, nhưng khi nghe về tình trạng của anh, dù sống lại, hắn vẫn cảm thấy đáng tiếc.
Dù sao, một người tài năng và nổi bật như Trình Hạo lại có thể gặp phải tình trạng này. Tinh thần lực hỏng mất là một loại bệnh liên quan đến tinh thần lực, và không giống như tinh thần lực cuồng táo, một khi xảy ra, kết quả của nó hoàn toàn không cách nào thay đổi được.
Những tổn thương này không chỉ không thể chữa khỏi mà còn đáng sợ hơn cả ung thư, vì không có phương pháp chữa trị hoặc phòng ngừa rõ ràng. Một khi mắc phải, người bệnh sẽ rơi vào trạng thái ngủ say vô thời hạn, giống như Trình Hạo, không biết khi nào mới có thể tỉnh lại.
Kiệt quệ tinh thần lực và bạo loạn tinh thần lực có thể xuất hiện đột ngột hoặc có dấu hiệu báo trước, nhưng một khi đã xảy ra, người bệnh có thể chỉ chờ đợi một kỳ tích để thức tỉnh, nếu không thì chỉ còn đợi đến cái chết.
Minh Sùng nhớ lại Triển Hồng, người mà trước đây đã mất mẹ vì tình trạng kiệt quệ tinh thần lực. Hứa Chi Ngọc, mẹ ruột của Triển Hồng, đã mất tích sau khi bỏ con, và do mắc phải tình trạng này, hiện vẫn đang trong trạng thái ngủ say suốt 23 năm. Còn mẹ ruột của cậu An Chỉ Lan, cũng đã từng gặp phải tình trạng tinh thần lực không ổn định vì không tìm thấy hắn, phải nằm viện quan sát nhiều lần. Giờ đây, khi Minh Sùng trở về, tinh thần lực của An Chỉ Lan mới dần ổn định, và hôm nay cùng là ngày bà xuất viện.
Những mảnh ghép ký ức này làm cho Minh Sùng cảm thấy rất nặng nề.
Xe taxi dừng trước cổng bệnh viện, vừa bước xuống xe Minh Sùng đã thấy một người đàn ông đứng trước cửa. Anh ta ăn mặc đơn giản nhưng phong cách, khuôn mặt tuấn tú và đầy lôi cuốn. Dù vậy, vẻ mặt anh lại có phần hơi nghiêm túc, hai tay anh để trong túi.
Đó là Minh Thiệu, anh hai của cậu, và cũng giống như anh cả Minh Trạch, Minh Thiệu có tinh thần lực ở cấp S. Minh Sùng không ngờ rằng anh lại gặp ngay Minh Thiệu trước khi vào bệnh viện.
Dù vậy, cậu cũng đã chuẩn bị tinh thần cho cuộc gặp này.
“Minh... Khụ, Trùng Trùng.”
Minh Thiệu vừa thấy Minh Sùng, đã đi tới gần. Khi nghe Minh Thiệu gọi tên mình, Minh Sùng cũng gọi lại anh một tiếng anh hai.
Minh Thiệu hơi bối rối, có vẻ như không quen gọi Minh Sùng bằng biệt danh hay nghe Minh Sùng gọi mình là anh hai.
Minh Sùng nhẹ nhàng nhấp môi.
“Gần đây sao lại gầy đi thế?” Minh Thiệu quan sát Minh Sùng từ trên xuống dưới, vẻ mặt nghiêm túc. “Sắc mặt cũng có chút nhợt nhạt. Khi anh đi công tác, nhìn em cũng không kém như vậy. Mới vài ngày không gặp, sao ngươi lại gầy đi nhiều thế? Có chuyện gì không vui à?”
Minh Sùng hơi ngạc nhiên, theo phản xạ lắc đầu. “Không có... Chỉ là bận rộn với việc ghi hình cho chương trình thôi.”
“À, là chương trình 《 Kỹ thuật diễn phái thực lực 》 phải không?” Minh Thiệu nói tiếp, “Luyện tập và thi đấu đều rất bận rộn. Nghe nói thời gian rất chặt chẽ, chắc chắn rất vất vả. Nhưng anh nhớ em đã tham gia được vài kỳ thi đấu rồi đúng không, thành tích cũng rất tốt, thậm chí còn đạt giải nhất. Chúc mừng em.”
“Ách... Cảm ơn anh.”
Minh Sùng nhìn Minh Thiệu với vẻ mặt có chút kỳ lạ, ánh mắt tập trung vào Minh Thiệu, hỏi: “Anh hai à, công việc của anh bận rộn như vậy, mà cũng có thời gian xem 《 Kỹ thuật diễn phái thực lực 》 sao?”
Thực ra, Minh Sùng muốn biết liệu Minh Thiệu có thật sự xem loại game show này không.
Minh Sùng cảm thấy khá ngạc nhiên khi biết Minh Thiệu vẫn chú ý đến các cuộc thi của cậu, đã vậy còn biết được thành tích và xếp hạng của mình.
Kiếp trước, Minh Thiệu có từng nhắc đến những điều này không?
Minh Sùng đột nhiên nhận ra mình không nhớ rõ, thậm chí chẳng nhớ nổi một chút nào.
Bị Minh Sùng đột ngột hỏi như vậy, Minh Thiệu ho khan một tiếng, rồi trả lời: “Anh nghe người khác nhắc đến.”
“Ra là như vậy a.” Minh Sùng gật đầu, cảm thấy đây mới là điều hiển nhiên. Minh Thiệu làm sao có thể đặc biệt chú ý đến những cuộc thi của cậu được?
"Chúng ta vào đi thôi, mẹ chắc đang chờ rất sốt ruột rồi" Minh Thiệu nói, rồi vỗ nhẹ vào lưng Minh Sùng, “Hôm nay buổi tối, ngươi ăn nhiều một chút, để bồi bổ lại thân thể.”
Minh Sùng nghĩ rằng Minh Thiệu chỉ đang nói những lời khách sáo thông thường, nên hắn gật đầu đáp: “Được, em biết rồi. Cảm ơn anh.”
Minh Thiệu vừa định bước đi để dẫn đường, thì nghe Minh Sùng trả lời, anh quay lại nhìn Minh Sùng một lúc.
"Sao vậy?" Minh Sùng ngạc nhiên hỏi khi thấy Minh Thiệu đột nhiên dừng lại.
"Không có gì," Minh Thiệu trả lời, nhưng có vẻ chần chừ một chút. Sau đó, anh vươn tay, nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu Minh Sùng, “Đi thôi.”
Nói xong, Minh Thiệu xoay người dẫn đầu bước vào bệnh viện.
Minh Sùng hơi sững lại, cảm nhận được sự ấm áp bất ngờ từ cái vỗ đầu của Minh Thiệu. Cảm giác kỳ lạ thoáng qua trong lòng khiến cậu bối rối, nhưng không để mình lấn sâu vào suy nghĩ, cậu nhanh chóng bước chân đuổi theo Minh Thiệu, cố gắng giữ bình tĩnh. Dù vậy, một phần nào đó trong lòng cậu vẫn cảm nhận được một chút ấm áp từ hành động của anh hai, mặc dù cậu chưa hoàn toàn hiểu được ý nghĩa đằng sau của hành động đó.
Đây là bệnh viện hàng đầu thuộc quốc gia, được trang bị đầy đủ thiết bị y tế hiện đại và đội ngũ y bác sĩ có trình độ cao. Bệnh viện này là nơi chuyên điều trị các bệnh liên quan đến tinh thần lực, với các tòa nhà chuyên biệt dành cho chẩn đoán và điều trị các vấn đề về tinh thần.
Minh Sùng còn có một người anh ba nữa tên là Minh Hoài, hiện đang làm việc tại đây và được coi là một trong những chuyên gia trẻ tuổi nhất trong lĩnh vực nghiên cứu tinh thần lực. Minh Hoài phụ trách công tác nghiên cứu tinh thần lực và có sức mạnh tinh thần cấp A.
Nghĩ đến người anh ba đầy bí ẩn của mình, Minh Sùng không biết nên cảm thán thế nào cho đúng.
Chẳng mấy chốc, họ đã đến trước cửa phòng bệnh của An Chỉ Lan. Đây là phòng bệnh cao cấp, chỉ dành riêng cho một bệnh nhân.
Minh Sùng không tự chủ được mà bước chân nhanh hơn, chỉ muốn mau chóng gặp lại An Chỉ Lan. Trước đây, khi cậu và Triển Hồng bị tráo đổi, không ai biết rõ những gì đã xảy ra, chỉ biết rằng cuối cùng cậu bị bỏ vào cô nhi viện. Vì thế, suốt 23 năm, Minh Sùng chưa từng trải qua cảm giác có gia đình, cho đến khi anh trở về Minh gia. An Chỉ Lan là người đầu tiên mở lòng, dành cho anh sự ấm áp và tình thương.
Ký ức về cái ôm ấm áp của bà đã để lại dấu ấn sâu đậm trong trái tim anh, khiến anh lần đầu tiên cảm nhận được tình yêu thương của một người mẹ.
Nghĩ đến tai nạn xe thảm khốc trong kiếp trước, Minh Sùng từng nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ có cơ hội gặp lại An Chỉ Lan.
Không ngờ rằng vừa đẩy cửa phòng bệnh, Minh Sùng đã vô tình va vào một người. Ngay lập tức, cậu bị đối phương giữ chặt, và bên tai vang lên một giọng nói trầm thấp, từ tính, có chút đạm mạc. Giọng nói đó mang một âm sắc kim loại, mượt mà nhưng lại đầy sức hút. Theo cách nói của những người hâm mộ, đây là loại giọng nói có thể làm “lỗ tai mang thai.”
Vì giọng nói này quá đặc trưng và quen thuộc, Minh Sùng không cần nhìn cũng biết người vừa va vào mình là ai. Cậu theo bản năng ngẩng đầu, và ngay lập tức bắt gặp ánh mắt của Triển Hồng.
Triển Hồng là đứa con bị thất lạc của Triển gia. Sau khi tìm kiếm khắp nơi mà không thấy bóng dáng cậu, Triển gia từng cho rằng cậu đã mất. Mẹ ruột của Triển Hồng, Hứa Chi Ngọc, vì chịu đả kích lớn mà rơi vào hôn mê. Cha của cậu, Triển Duệ, đã đưa cả gia đình chuyển ra nước ngoài. Nếu không phải vì Triển Hồng gia nhập làng giải trí và trở nên nổi tiếng, có lẽ Triển Duệ cũng sẽ không bao giờ phát hiện ra sự thật rằng Triển Hồng chính là con trai ruột của mình.
Nửa năm trước, Triển Hồng đã trở về Triển gia. Tuy nhiên, vì các doanh nghiệp của Triển gia đều nằm ở nước ngoài, còn sự nghiệp của Triển Hồng lại ở trong nước, nên Triển Duệ không ép buộc con trai mình ra nước ngoài. Hơn nữa, tình trạng tinh thần của An Chỉ Lan khi ấy không ổn định, thậm chí có dấu hiệu suy sụp. Vì vậy, đến tận bây giờ, Triển Hồng vẫn ở lại Minh gia.
EDITOR: YeahHa