Ánh mặt trời nhàn nhạt của buổi chiều tà khẽ khàng buông xuống, những tia nắng xuyên qua khung cửa sổ, tràn lên chiếc bàn mà Chu Niệm đang ngồi, chiếu lên khuôn mặt của Chu Niệm.
Chu Niệm ngồi đối diện với ánh mặt trời, từng sợi lông tơ mịn màng trên gương mặt trắng nõn đều được ánh nắng chiếu rọi rất rõ ràng, hai hàng lông mi dày và cong vút, mái tóc được cột kiểu đuôi ngựa lấp lánh trong nắng vàng.
Cô nhìn thấy một hộp thuốc Cephalosporin được đặt ở góc bàn, đó chính là hộp thuốc mà lần trước cô đã mua cho anh.
Chu Niệm cầm hộp thuốc Cephalosporin sau đó mở ra, sau khi lấy một viên thuốc bên trong ra thì chợt phát hiện vỉ thuốc đã bị thiếu mất ba viên. Cô ngẩng đầu lên nhìn Hạc Toại, hỏi anh: “Vậy là lần trước sau khi cậu uống Cephalosporin xong thật sự đã uống bia ư?”
Lần đó khi cô gặp anh ở cửa tiệm mát-xa của mẹ anh, cô đã có lòng tốt nhắc nhở anh rằng sau khi uống không thuốc Cephalosporin xong thì không được uống rượu nữa, thế nhưng anh chẳng những không cảm kích gì, mà còn nói rằng chi bằng chết đi để khỏi bị cô làm phiền, toàn thân đầy rẫy gai nhọn, chỉ nhìn thôi cũng có thể bị đâm thủng.
“Không có.” Hạc Toại lười nhác ngồi xuống bên mép giường, đối diện cô: “Mẹ tôi nấu món vịt om bia.”
“...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT