Chu Niệm bò trên mặt đất, không chịu đứng lên, cô ngửa khuôn mặt vừa xinh đẹp vừa khiến người khác thương xót lên, cứ vậy mà nhìn Hạc Toại – người đang nhìn từ trên cao, cô tủi thân, chậm chạp hỏi anh: “Cậu thật sự rất ghét con chó con này ư… Hay là nói, cậu rất ghét tôi…”
Hạc Toại nắm lấy bả vai của cô, hơi nâng cô dậy: “Cậu đứng lên trước đã.”
Chu Niệm bướng bỉnh: “Tôi không đứng, trừ khi cậu nhận lấy con chó con này.”
Cô quơ quơ xiên tre trong tay với anh.
Khuôn mặt lạnh lùng của Hạc Toại hiện lên vẻ bất đắc dĩ, anh lắc đầu, giọng trầm trầm: “Chu Niệm, sao cậu lại giống trẻ con thế hả, còn chơi xấu nữa.”
Chu Niệm cụp mắt, không để ý đến anh, dáng vẻ như đang giận dỗi.
Ánh mắt của Hạc Toại chậm rãi dịch xuống phía dưới, thấy khuỷu tay bên cánh tay cầm tranh đường hình chó con của cô quệt phải khe hở giữa những viên gạch xanh, làn da mềm mại đã bị nền gạch mài ra hai vết hằn sâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT