Trước cửa phòng bệnh, đôi giày canvas màu trắng dính máu chợt dừng lại.
Chu Niệm đứng sững như bị điện giật, cả người cứng đờ, không thể tin vào tai mình. Hạc Toại vừa nói gì? Vừa hỏi cô muốn vẽ thế nào sao?
Cô không dám chắc, cũng không dám tin.
Chu Niệm do dự xoay người lại, thấy Hạc Toại đang nằm trên giường bệnh nhìn cô chăm chú. Cô rụt rè khẽ hỏi: "Cậu có thể lặp lại lần nữa không?"
Hạc Toại kiên nhẫn, vẻ mặt lạnh lùng lặp lại: "Tôi hỏi cậu muốn vẽ thế nào?"
Nghe được câu trả lời của Hạc Toại Chu Niệm mới dám tin vào tai mình, cô không hề nghe nhầm, Hạc Toại đang cân nhắc đồng ý lời xin vẽ tranh của cô.
Mặc dù anh còn chưa đồng ý trực tiếp nhưng nếu đã nói vậy thì chứng tỏ vẫn có hy vọng.
Chu Niệm không giấu được ý cười, môi nhỏ chúm chím, lúm đồng tiền ẩn hiện bên má: "Tôi muốn vẽ một bức tranh sơn dầu."
Hạc Toại xác nhận lại: "Câụ có chắc chỉ một bức không?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play