Cá Mặn Ngoài Ý Muốn Bạo Hồng Giới Giải Trí

Chương 3: Bạch nguyệt quang trong giấc mơ.


1 tháng


Giải trí Lam Tinh

Toà cao ốc nằm sừng sững giữa trung tâm thành phố. Trên đỉnh là 4 chữ nổi bật “Giải Trí Lam Tinh”, không thể không nói Lam Tinh là huyền thoại của giới giải trí, đứng bao năm trong giới các nơi khác đều e ngại. Người trong giới đồn rằng Lam Tinh nổi tiếng không phải vì đào tạo ra những ảnh đế - ảnh hậu hay các minh tinh tuyến 1 tuyến 2 mà là vì tài nguyên của nó.

Tài nguyên của Lam Tinh có thể nói là dùng quài không thấy đáy.

Nghe nói ông chủ Lam Tinh rất thần bí từ khi công ty thành lập tới nay số lần đến công ty bằng 0.

Nhưng mà hiện giờ bộ phận cấp cao lại thông báo là ông chủ lớn muốn đến khảo sát thì cả công ty cuốn quýt cả lên.

Lúc này trong nhóm chat của công ty:

Đồng nghiệp 1: “Mọi người nói xem ông chủ lớn của chúng ta trông như thế nào?@All.”

Đồng nghiệp 2: “Nghe bảo là ông chú trung niên.”

Đồng nghiệp 3: “Đùa gì thế chắc chắn là soái ca.”

Đồng nghiệp 4: “Nghe giám đốc Chu Nhiên nói rất trẻ.”

Đồng nghiệp 5: “Ông chủ lớn nếu đẹp trai thì tôi nguyện làm ở đây cả đời.”

Đồng nghiệp 6: “@All Mẹ nó chứ, mọi người xem chiếc xe trước công ty kia.”

Đồng nghiệp n: “666, là một tiểu mỹ nhân cmn tôi rụng trứng rồi.”  

Ngu Lam vừa đứng trước công ty thì hắt xì vài cái.

Hình như có ai nó xấu mình thì phải?

Ngu Lam vừa bước vào thì đã nhận cả hơn chục con mắt.

Thiếu niên xinh đẹp trước mắt tay đang ôm con mèo nhỏ nằm trong lòng mình.

Ánh đèn chiếu xuống khuôn mặt nhỏ kia đám người điều kinh hoàn.

“Cmn! Này là hơn mấy tiểu thịt tươi trong công ty đi.”

“Sắp cong rồi bây ơi…QAQ.”

“Đệt! Tao rụng cả một ổ trứng rồi.”

Những lời bàn tán về nhan sắc của Ngu Lam không hề dừng lại.

Cậu lười để ý vì cậu biết bản thân đẹp.

“Tiểu tỷ tỷ, em tìm Chu Nhiên.”

Ngu Lam nói với người tiếp tân ở sản sẵn tiện cười một cái. 

Mà một nụ cười này không biết khiến bao người xao xuyến.

“Em..em có hẹn trước không.” Người lễ tân hơn 30 tuổi nghe được một tiếng “tiểu tỷ tỷ” thì tim như mềm ra.

Cmn! Ai chống lại cái khuôn mặt xinh đẹp với cái miệng ngọt này chứ.

Ngu cá mặn cong từ nhỏ không hiểu phong tình: Nếu là một anh đẹp trai thì sẽ xin số ngay và luôn QAQ.

Nhưng vì phép lịch sự Ngu Lam vẫn lễ phép đáp.

“Chị cứ nói với Chu Nhiên em là Ngu Lam.”

“Được, em đợi một chút.”

Ngu Lam lười biếng dựa lưng vào bàn tay vuốt vuốt Ngu Miêu ngủ trong lòng mình.

Lúc này Ngu Lam mới để ý đến Tống Quân Lĩnh đang đứng kế bên.

“?”

Ngu Lam: Chắc tên này tới kí hợp đồng với công ty à.

Tống Quân Lĩnh: “Người đẹp em là người mới tới đây kí hợp đồng à.”

“…?”

“Người đẹp tối nay đi chơi chứ tôi dẫn em đi đi. Buổi tối ở Xuân Thành vui lắm.”

Một tiếng là người đẹp, hai tiếng cũng là người đẹp.

Ngu Lam: “Tôi có tên.”  

Ừm. Tống Quân Lĩnh quên mất tên của tiểu mỹ nhân nghe cũng rất hay.

Ngu Lam.

Tống mê sắc đẹp: “Người đẹp Ngu Lam.”

“…"cmn.

Ngu Lam khá phiền về cái tên Tống Quân Lĩnh này. Từ lúc lên xe không ngừng luyên thuyên rất nhiều khiến tai cậu sắp điếc.

Đặt biệt là hắn mở miệng là câu nào cũng gọi cậu người đẹp hoặc tiểu mỹ nhân

___

Tầng cao nhất của Lam Tinh là tầng 69 là văn phòng cấp cao nhất của tổng giám đốc.

Cậu được Chu Nhiên dẫn đi lên, phong cách bày trí của văn phòng rất ấm áp vừa hay là màu vàng nhạt cậu thích.

Chu Nhiên nhìn vị giám đốc trẻ trước mắt này mà có chút ngại ngùng dù gì bản thân anh cũng là người đồng tính. 

Mà Ngu Lam còn rất hợp gu anh nữa. Trong đầu Chu Nhiên gần như hiện ra mấy chục cái kịch bản tình cảm cẩu huyết.

Là người quản lí công ty thay Ngu Lam, Chu Nhiên chi ít cũng biết một số thông tin về cậu.

Ngu Lam 20 tuổi đã tốt nghiệp trường quân sự, cha mẹ đều mất. Người giám hộ là anh trai hiện giờ đang ở nước ngoài.

Thông tin ghi rất đơn giản càng khiến người khác tò mò cậu lấy đâu ra tiền mở công ty giải trí này mà còn có nhiều tài nguyên như vậy.

Ngu Lam đi đến ngồi xuống ghế của mình. Ngu Miêu thì nhảy thẳng lên bàn kêu meo vài tiếng.

Vài tiếng đó là đòi Ngu Lam vuốt lông cho nó.

Ngu Lam chiều theo mèo nhỏ vừa vuốt lông vừa nói.

“Chu tổng, anh đăng kí cho em một tài khoản Weibo đi, sẵn chọn cho em người đại diện và vài show tuyển tú đi em muốn tham gia.”

Chu Nhiên nghe Ngu Lam nói xong có suýt chút nữa rớt tim.

Chu Nhiên: Ngài đùa tôi à làm ông chủ không chịu mà đòi đi làm nhân viên.

“Ngu tổng, ngài chớ đùa.”  

Ngu Lam: “Em không đùa em muốn vào giới giải trí.”

Cmn không vào là chết đó.

Lần này Chu Nhiên cũng hoảng thiệt rồi. 

Đa số ông chủ lớn đều là thích nuôi chim hoàng yến hay tiểu tình nhân ấy mà ông chủ của anh đam mê làm minh tinh. 

Chu Nhiên bất lực cam chịu mà chọn giúp Ngu Lam một người đại diện.

“Ngài muốn kí với công ty chúng ta hay…”

“Kí với Hoa Giản đi.”

“…”

Giới giải trí ai mà không biết Hoa Giản và Lam Tinh là đối thủ của nhau.

Hoa Giản ưu thế nổi bật là toàn đào được những nghệ sĩ tài năng. Ông chủ đứng sao Hoa Giản còn là Tần ảnh đế_Tần Hoài Xuyên. 

Còn Lam Tinh ưu điểm chỉ có tài nguyên và nhiều tiền nghệ sĩ đa số chỉ nằm tuyến một hai. Ảnh đế ảnh hậu thì cách 2 năm chỉ có vài giải.

Chu Nhiên bây giờ thật sự rất muốn khóc.

Người đời đâu ai ngờ ông chủ của Lam Tinh chỉ 20 tuổi mà còn muốn vào giới giải trí thậm chí là vào công ty của đối thủ chứ.  

Ngu Lam vốn cũng muốn kí với Lam Tinh nhưng mèo nhỏ bảo kí với Hoa Giản đi, sẽ có cơ duyên cậu sẽ sớm nổi tiếng và sẽ được nghỉ hưu.

Ngu Lam thích 2 chữ nghỉ hưu.

Ngồi được một lúc Ngu Lam đã như con cá chết. Cậu lười biếng mà ngáp vài cái, đui mắt chảy ra một mệt nước lại khiến người ta ngứa ngáy.

Xuân Thành đã vào thu, thời tiết cũng rất lạnh nhưng đối với Ngu Lam người đã từng ở mạt thế mà nói nó có lẽ là thời tiết bình thường nhất rồi.

Ngu Lam rời khỏi công ty ôm con mèo lên chiếc siêu xe của mình mà lao vụt giữa đường.

Dù mù đường thì cậu cũng phải về nhà!

Cứ ngỡ với trí nhớ của mình Ngu Lam sẽ tìm được đường đi nhưng không…

Hình như cậu lại bị lạc rồi.

Ngu Lam_Ngu Miêu: “…” 

Giữa đường phố đông đúc một người một mèo lại lạc đường.

Ngu Lam nhìn con phố y đúc nhau đầu lại nhức nhức. Cậu xoa xoa mi tâm nói.

“Ngồi ở đây tôi tìm người hỏi đường.”

Ngu Miêu chỉ meo ý là bảo cậu đi đi. Khi cậu xuống xe rồi mới khịa cậu vài tiếng. 

“Ngài đi tìm người chỉ đường tốt nhất đừng đi lạc. Không thì bổn mèo không có cách đâu.”

Ngu Lam: “…” Mẹ nó ông đây muốn ngược đãi mèo. 

Ngu Lam cao 1m78 thân hình nhỏ mảnh khảnh cộng thêm khuôn mặt xinh đẹp kia rất là nổi bật giữa đám người.

Ngu Lam không biết con đường này dẫn đi đâu nên chỉ đi thẳng.

Cậu sợ đi quẹo qua quẹo lại mình sẽ không ra được. 

Đây là một con phố đi bộ cho nên buổi tối rất nhiều người.

Không biết Cửu Các là do quá nổi tiếng hay ít người biết nữa Ngu Lam đi được một lúc cũng không ai biết hay nguyện ý chỉ đường cho cậu về. Cậu vốn không kiên nhẫn trời cũng đã tối bụng cũng kêu rồi, vốn muốn mua gì đó ăn mới nhận ra mình không có tiền mặc. Ngu Lam đưa chân bực bội mà đá vào bức tường.

“Phu nhân bảo hôm nay phải giết chết người đó.”

“Nhưng mà nó chạy đi đâu rồi, ở đây quá nhiều người e ra tay không tiện.”

“Mau chia ra tìm đi.”

Ngu Lam nhìn một đám người mặt đồ đen kín mít trên tay cầm dao cậu cũng đoán ra được phần nào.

E là sát thủ rồi.

Cậu lặng lẽ cầm cây sắt nhỏ bị rỉ sét ven đường lên rồi đi theo.

Ngu Lam:Trò chơi kích thích vậy không đi uổng quá.

Ngu Lam bán theo họ được một lúc thì cũng đừng lại.

“1..2..3…15..20..”

Ngu Lam: Cmn 20 người giết hết có sao không.

Lúc này Ngu Lam mới để ý trong vòng quay còn có một người.

Người đàn ông với chiều cao hơn 1m9 mặt bộ vets đắt tiền kia đang dùng ánh mắt sắt lạnh nhìn đám người. 

Ngũ quan trên khuôn mặt rất tinh xảo, nhưng những lời nói ra khiến người ta không rét mà run.

“Từng người hay lên hết?”

Ngu Lam: Mẹ nó ngông, cao vậy giờ mình khỏi cứu được không?

Cá mặn nhỏ đã tự hỏi.

“Lên hết.”

Thế là một đám người đó thật sự đã lên cùng một lượt. 

Người đàn ông đó vẫn chống đỡ được ra tay thậm chí còn rất tàn nhẫn nữa.

Không biết là xúc phát từ cảm xúc hay do bản năng ở mạt thế của cậu, Ngu Lam không thể nhìn cảnh một đám người đánh 1 người được nên đã dứt khoát cầm gậy sắt khi nãy đánh vào đám người kia.

Cá mặn chính nghĩa QAQ.

Đám người nhìn một thiếu niên xa lạ nhưng thân thủ hơn bọn họ ngàn lần không khỏi sợ hãi.

Khuôn mặt xinh đẹp và mái tóc màu ngọc lam khá dài kia rất nổi bật. Tuy đẹp nhưng có cơ hội thiếu niên nhỏ kia ra tay đánh toàn chỗ hiểm đặt biệt là nơi đó. Có người không cẩn thận bị đá một cái bây giờ đang ôm của quý mà gào.

Đám người: Đây là diêm vương sống rồi còn gì.

Tần Hoài Xuyên cũng nhìn người trước mắt đầy bất ngờ. 

Không chỉ vì đẹp mà hắn còn rất quen thuộc nữa.

Người thiếu niên kia chính là bạch nguyệt quang trong giấc mơ của hắn.

___

Ngu Lam: Tần tổng chớ đùa.

Tần Hoài Xuyên: “…” ăn bao trái đắng.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play