Sau khi giết cho đã, gã đàn ông vứt dao găm xuống, bước vào lồng giam cuối cùng, đám người lập tức gào thét tản ra xung quanh, hắn ta tiện tay túm được một “thực phẩm dự trữ”, dùng cán dao đánh ngất, vác lên vai, quay người rời khỏi đó.
Hắn ta muốn chuyển số “thực phẩm dự trữ” này đến một nơi an toàn hơn, một nơi không bị ai quấy rầy nữa.
Giang Ly trơ mắt nhìn gã đàn ông đánh ngất từng cô gái một, mang ra khỏi cống ngầm bẩn thỉu. Cậu không biết các cô gái bị mang đi sẽ có kết cục ra sao, nhưng trực giác mách bảo là chắc chưa chết, suy cho cùng thì so với hai lồng giam bên cạnh, cậu không nghĩ rằng tên biến thái sẽ lấy xa bỏ gần, mang họ ra ngoài để giết. Hắn phải có mục đích nào đó, khả năng cao là cho rằng chỗ này đã bị người ta tìm được, muốn đổi chỗ khác. Nhưng bất kể là mục đích gì, sự tồn tại của mục đích này mang đến cho bọn Giang Ly thời gian để thoi thóp hơi tàn.
Thấy người trong lồng giam càng ngày càng ít, cô bé ban đầu giúp đỡ cậu, cứ trốn đằng sau cậu mãi bỗng kéo ống tay áo của cậu.
“Tôi tên là Châu Tuyết, anh thì sao?”
“Tôi tên là Giang Ly.”
— Chuyến đi này tương lai khó đoán, nếu còn sống, hãy nhớ tên tôi, nhớ ngày đêm chúng ta cùng chung hoạn nạn. Nếu chết, hãy nhớ tên tôi, khi cơ thể của tôi mục rữa trong con hẻm không biết tên, hy vọng có người nhớ được, tôi đã từng đến thế giới này, từng yêu thế giới này, lòng mang tiếc nuối, cuối cùng không cam lòng rời khỏi đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT