Thời gian trôi qua từng giây từng phút, thậm chí Giang Ly không biết có phải đã có ai phát hiện ra việc cậu mất tích hay chưa, cậu sống một mình, đến khi đồng nghiệp nhận ra việc cậu vắng mặt bất thường, đi báo cảnh sát, chắc cũng phải mấy ngày nữa… Lúc đó, cậu có còn sống không?
Lúc cậu bị nhốt vào đây, trên người chẳng có thứ gì, điện thoại ví tiền đều không có trên người, chắc là đã bị kẻ tấn công lấy mất. Trong cống ngầm không có mặt trời, khái niệm thời gian bị mơ hồ, khác biệt thời gian cũng khiến cậu khó phân biệt nổi. Cậu lại gần cô bé đã từng giúp mình lúc trước, thì thầm hỏi: “Tên biến thái đó đang ở đâu…”
“Không biết nữa, nhưng giờ không ở đây,” cô bé giơ cổ tay trắng nõn mảnh dẻ, ra hiệu cho cậu nhìn đồng hồ đeo tay nhỏ nhắn trên cổ tay, “Hắn toàn đến vào chập tối, thi thoảng sẽ mang đồ ăn cho chúng tôi, chủ yếu là đến giết người, hoặc là dẫn vài nạn nhân mới như anh đến.”
Giang Ly cúi đầu nhìn, đồng hồ đeo tay hiển thị rõ ràng – 13:53 ngày 6 tháng 4, đã gần 15 tiếng đồng hồ trôi qua từ khi Giang Ly gặp chuyện.
“Tranh thủ nghỉ ngơi đi,” cô bé gỗ vai cậu, “Thời gian có thể yên tâm nghỉ ngơi không còn nhiều đâu.”
Giang Ly gật đầu, ngả người ra sau dựa vào vách tường, mặc kệ bẩn hay không, ngay cả mùi thối của cống ngầm, ngửi lâu rồi cũng thành quen. Nhưng cậu vẫn không nghỉ ngơi được, trong đầu rối bời, từng hình ảnh đã trải qua loé lên, cậu nghe người khác nói đây gọi là hồi tưởng, sẽ chiếu lại ký ức mà người sắp chết từng được trải nghiệm.
Trong lòng cậu thấy thê lương, nhớ lại hết mọi việc chưa kịp làm, chưa làm xong, tiếc nuối không nói nên lời. Trong cống ngầm đen ngòm này, thời gian dài dằng dặc khác thường, cậu ngại hỏi thời gian cô bé bên cạnh liên tục, đành chịu đựng một ngày dài như một năm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play