Ô Vân Chi Hạ

Chương 5


1 tháng

trướctiếp

Chờ tăng ca hội nghị xong đã tới rạng sáng.

Tôi như mọi ngày thường xuống lầu, rồi lại nhớ tới chuyện hồi sáng.

Nhịn không được quay đầu lại, hướng góc phía sau nhìn thoáng qua.

Quả nhiên có một hình bóng nhanh chóng hiện lên.

Tôi huýt sáo, click mở đèn pin đi qua.

“Có phải không tìm ra chỗ trốn hay không?

“Ngại quá, chiều nay ra mua cà phê, thuận tay đem kho hàng anh thường xuyên nấp vào khóa lại mất.”

Hắn có chút hoảng loạn, vừa muốn mở miệng lại bị tôi che lại.

“Đi xe không?”

Cái cằm sắc bén ở ta trong lòng bàn tay khẽ chọt chọt.

“Được, vậy đưa tôi về nhà đi.”

Hắn tựa hồ có chút kinh hỉ, mang theo tôi đi đến đường cái phía đối diện, lấy ra chìa khóa xe.

Không phải chứ, hắn lái Bentley a.

Mẹ nó, kẻ theo dõi kiếm được nhiều tiền như vậy sao?

“Tôi có chút ghét anh.”

Người bên cạnh cứng đờ, mặt mũi trắng bệch một vòng.

“Vì sao…tôi…tôi làm sai cái gì sao?”

“Không có, đơn giản là có thù với cái giàu.”

Hắn nhấp môi không nói, ấp úng nửa ngày mới mở miệng

“Tôi có thể bán đi, ngồi xe máy đèo em.”

“……”

Cái đó thì cũng không cần.

Không khí lại lâm vào an tĩnh, thẳng đến khi ngừng ở dưới lầu nhà tôi, hắn mới thật cẩn thận mà kéo tôi một chút.

“Chuyện là, em nói trên người tôi có một mùi."

“Tôi tắm rửa, cũng giúp em đem khăn trải giường tôi chạm qua giặt sạch……”

Không chờ hắn nói xong, tôi nhíu mi.

“Anh đem khăn trải giường của tôi giặt sạch? Ai cho phép anh giặt?

“Tôi có nói anh thối sao? Không có mùi hương hương kia tôi không ngủ được. Ai kêu anh tự cho mình thông minh?”

Hắn ngơ ngác mà nhìn tôi, lực đạo trên tay lại tăng thêm vài phần.

“Em……

“Là thích mùi hương của tôi sao?

“Thật vậy chăng?

“Không có mùi của tôi…… Em sẽ mất ngủ sao?”

Tôi nhận thấy mình lỡ lời, chạy nhanh xoay người muốn chạy trốn, lại phát hiện cửa xe làm thế nào cũng kéo không ra.

Thân mình hắn cũng càng dựa càng gần, ngón tay theo cổ tay của ta hướng lên trên, cơ hồ muốn đem tôi ôm vào trong ngực.

“Đừng được một tấc lại muốn tiến một thước a. Nhanh cách tôi xa một chút!”

Tôi nhấc chân đá hắn, lại bỗng nhiên bị bắt lấy cổ chân, kéo đến bên hông.

Đợi đã, tôi giống như dẫm phải cái gì.

Không đúng, mặt hắn sao lại càng ngày càng hồng thế này?!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp