Thế Gả Bệnh Mỹ Nhân Cự Tuyệt Luyến Ái Não

Chương 3: Nói ra sự thật


1 tháng


Vào ba ngày sau đại hôn, tân nương phải trở về nhà, tục này ở đây được gọi là quy ninh, mặc dù Y Hoa Nhiên kết minh hôn, nhưng vẫn là thế tử phi mà Bình Dương Vương phủ danh chính ngôn thuận cưới về, tự nhiên cũng không thể ngoại lệ. 

Trong nguyên tác, khi Y Hoa Nhiên trở về nhà, Y Tân dưới sự khuyến khích của Y Thanh Ca, đã lén lút thu hồi lại tất cả của hồi môn mà họ đã đưa cho Y Hoa Nhiên, còn đem định chế trang sức mà Liễu Như Quân tặng cho hắn cướp sạch không còn một mống, nếu không phải vòng tay phỉ thúy đế vương lục kia là đồ gia truyền của Bình Dương Vương phủ, có lẽ cũng đã sớm bị đoạt đi rồi. Đến nỗi Y Hoa Nhiên thậm chí đến tiền thưởng cho hạ nhân của mình cũng đều không có, khiến cho hắn ở trong vương phủ bị mang danh là keo kiệt khắc nghiệt. 

Hiện tại bên trong thân thể này đã bị thay thế bằng một linh hồn khác, Y Hoa Nhiên tự nhiên cũng không thể để cho người khác chiếm tiện nghi. 

Vì ngày hôm sau phải trở về nhà, Y Hoa Nhiên liền đặc biệt đến thăm Phù Lan viện của Liễu Như Quân. Khi đến gần cổng viện tử, Y Hoa Nhiên đột nhiên dừng lại, xoay người nhìn về phía Tình Vân đang đi theo sau mình, phân phó nói: “ Ta quên lấy chiếc khăn tay đã thêu cho mẫu phi rồi, ngươi trở về lấy một chuyến đi. ” 

“ Khăn tay? ” Tình Vân nghe vậy ngẩn ra, Y Hoa Nhiên là một người đàn ông bình thường, làm sao lại biết thêu khăn tay, nàng ta căn bản chưa từng nhìn thấy chúng trước đây, chỉ là ở trước mặt người ngoài, nàng ta cũng không tiện nói nhiều, hỏi: “ Thế tử phi, chiếc khăn tay mà ngài nói để ở đâu? ” 

“ Để ở trên nhuyễn tháp (*) trong phòng ta. ” Y Hoa Nhiên trợn mắt nói nói dối. 

(*) Giường nhỏ, có nệm lót lên trên.

Tình Vân khẽ cau mày, đứng tại chỗ không nhúc nhích. 

“ Làm sao vậy? Ngươi không muốn đi lấy? Vậy thì để ta tự trở về lấy vậy. ” Y Hoa Nhiên nói xong liền xoay người định đi. 

Tình Vân thấy thế thì vội vàng nói: “ Nô tỳ mới vừa rồi chỉ là suy nghĩ xem thế tử phi đem đồ đặt ở nơi nào, lúc này mới ngây người, nô tỳ bây giờ liền đi lấy. ” 

Nhìn Tình Vân đi xa, Y Hoa Nhiên lúc này mới xoay người đi vào sân, Tình Vũ không đi theo hắn, Tình Vân lại vừa đi, bên cạnh hắn liền không còn tai mắt nào nữa, làm việc cũng thuận tiện hơn nhiều. 

Sau khi được nha hoàn ở cửa thông báo, Y Hoa Nhiên liền bước vào phòng, Liễu Như Quân đang ngồi trên nhuyễn tháp uống trà, đứng bên cạnh là Lý ma ma. 

Y Hoa Nhiên đi đến gần, hành lễ nói: “ Con dâu gặp qua mẫu phi. ” 

Trải qua hai ngày thích ứng, hắn đã hoàn toàn dung nhập vào nhân vật này. 

“ Thanh ca tới rồi sao, mau lại đây ngồi đi. ” 

Y Hoa Nhiên đứng dậy, ngồi xuống đối diện 

Liễu Như Quân, nói: “ Mẫu phi, con dâu có một số chuyện muốn bẩm báo với ngài, ngài có thể hay không cho người tránh sang một bên? ” 

Liễu Như Quân hơi hơi sửng sốt, ngay sau đó liền phất phất tay, nói: “ Các ngươi đều lui ra hết đi, trừ phi Vương gia tới đây, bằng không nếu không có chỉ thị của ta, bất luận kẻ nào cũng không được quấy rầy. ” 

“ Vâng, nô tỳ cáo lui. ” Lý ma ma và những người khác khom người rời khỏi phòng. 

Liễu Như Quân nhìn về phía Y Hoa Nhiên, cười nói: “ Thanh Ca có chuyện gì thì cứ nói ra đi. ” 

Y Hoa Nhiên nhíu mày lại, bộ dạng muốn nói rồi lại thôi, sau một hồi lâu mới chậm rãi mở miệng, nói: “ Mẫu phi, con dâu không muốn về nhà. ” 

Liễu Như Quân nghe được thì sửng sốt, nào có nữ nhi nào gả ra ngoài mà lại không muốn về nhà mẹ đẻ, còn nói trắng ra như vậy, nếu như việc này bị truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ bị người đâm vào xương sống, bị mắng to là đồ nữ nhân bất hiếu. 

“ Đây là vì sao? ” 

Y Hoa Nhiên đứng dậy, ‘ bịch ’ một tiếng, quỳ gối xuống mặt đất. 

Liễu Như Quân vội vàng đi tới đỡ hắn, nói: “ Thanh Ca, con đang làm gì vậy? Mau đứng lên, có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra, không cần phải làm như vậy. ” 

Y Hoa Nhiên ngẩng đầu nhìn nàng, nói: “ Vương phi, thực ra ta không phải là Y Thanh Ca. ” 

“ Con nói cái gì? ” động tác của Liễu Như Quân khựng lại một chút, cẩn thận mà đánh giá hắn, nói: “ Ngươi không phải Y Thanh Ca, vậy ngươi là ai? ” 

“ Mặc dù ta mới tới vương phủ được có ngắn ngủn hai ngày, nhưng lại có thể cảm nhận được vương phi đối với ta quan ái, nếu ta lại tiếp tục lừa gạt vương phi, lương tâm của ta khó mà an ổn được. ” Vành mắt Y Hoa Nhiên đỏ hoe. 

Liễu Như Quân chậm rãi ngồi lại, để mặc Y Hoa Nhiên quỳ trên mặt đất, nói: “ Ta đã từng gặp qua Y Thanh Ca, ngươi cùng nàng lớn lên giống nhau như đúc, ngươi nói ngươi không phải nàng, vậy thì ngươi là ai? ” 

“ Không dối gạt vương phi, ta là Y Thanh Ca tỷ tỷ, ta tên là Y Hoa Nhiên. ” 

Liễu Như Quân ngẩn ra, thực mau liền hiểu ý của hắn, nói: “Ngươi là nói ngươi cùng Y Thanh Ca chính là hai tỷ muội song sinh?” 

“ Vương phi anh minh. ” Y Hoa Nhiên đúng lúc mà nịnh hót một câu. 

“ Ta như thế nào chưa từng nghe nói qua Y Thanh Ca vậy mà còn có một cái tỷ tỷ song sinh? ” 

“ Đó là bởi vì ta từ nhỏ thân thể vốn đã gầy yếu, phụ thân mẫu thân không tiện đưa ta đi theo bên người, vậy nên liền để ta ở lại sống cùng với tổ mẫu, mãi cho đến khi Vương gia cùng phụ thân thượng nghị về chuyện minh hôn, mới đón ta từ Minh Châu trở về. ” Lý do thoái thác này vốn là do Y Thanh Ca bịa ra, chính là để sau này nàng ta có thể lấy thân phận Y Hoa Nhiên mà một lần nữa xuất hiện trước mặt người khác. 

Liễu Như Quân sắc mặt có chút khó coi, nói: “ Nói cách khác Y Thanh Ca vốn không muốn cùng con trai của ta kết minh hôn, lại cũng không muốn đắc tội đến Bình Dương Vương phủ, vậy nên liền để ngươi giả làm nàng thay nàng gả đi. ” 

“ Phụ thân nói ta từ nhỏ vốn thể nhược, cũng không biết có thể sống được bao lâu nữa, đại khái cũng không thể gả cho gia đình nào tốt, còn không bằng thay thế muội muội cùng thế tử minh hôn, tốt xấu gì cũng có cái danh phận thế tử phi. Ta vốn không muốn làm loại chuyện lừa gạt người khác này, nhưng muội muội khổ cầu, lại có phụ thân tương bức, mới bất đắc dĩ mà đồng ý. ” 

Trên mặt Y Hoa Nhiên hiện lên vẻ hổ thẹn, nói: “ Nhưng từ khi đến vương phủ đến nay, vương phi lại đối đãi với ta như con gái ruột của bản thân, khiến ta rốt cuộc nếm được cảm giác được chiều chuộng là như thế nào, ta thật sự không muốn lại tiếp tục lừa gạt, lúc này mới mạo hiểm đem tình hình thực tế nói ra, còn thỉnh vương phi giáng tội. ” 

Liễu Như Quân nhìn Y Hoa Nhiên đang quỳ trên mặt đất, sắc mặt thay đổi liên tục, nói: “ Ngươi nói với ta sự thật này, sẽ không sợ Bình Dương Vương phủ đối với Y gia các ngươi làm khó dễ sao? ” 

“ Sợ. Nếu vương phi muốn trách tội, vậy liền trách tội Hoa Nhiên đi, Hoa Nhiên nguyện vì thế tử mà chôn cùng, chỉ cầu vương phi có thể khoan dung Y gia. ” Y Hoa Nhiên hai mắt rưng rưng, muốn rơi lại chưa rơi, kia bộ dáng thật sự là nhu nhược đáng thương. 

Liễu Như Quân trông có chút đau lòng, nói: “ Ngươi nguyện vì con ta mà chôn cùng? ” 

“ Nguyện. ” Y Hoa Nhiên gật gật đầu, dòng nước mắt trong suốt cũng theo đó mà chảy xuống, rơi trên mặt đất, nói: “ Hoa Nhiên mệnh khổ, từ nhỏ liền bị phụ mẫu vứt bỏ ở nông thôn, nếu không phải vì chuyện minh hôn, phụ thân mẫu thân sợ là đã sớm quên còn có một cái nữ nhi là ta rồi. Hoa Nhiên tự biết bản thân mình không xứng với thế tử, nhưng nếu có thể vì thế tử chôn cùng, thì đó cũng là phúc của Hoa Nhiên. 

“ Người đâu. ” 

Lý ma ma nghe thấy tiếng gọi của Liễu Như Quân, liền khom người đi đến, liếc mắt nhìn Y Hoa Nhiên đang quỳ trên mặt đất một cái, nói: “ Có nô tỳ.” 

“ Đưa tai lại đây. ” 

Lý ma ma đi đến gần, hơi cong eo xuống. Liễu Như Quân liền ở bên tai bà nhẹ giọng nói vài câu, Lý ma ma nghe xong, lại liếc mắt nhìn Y Hoa Nhiên một cái, xoay người đi ra ngoài. 

Không bao lâu sau, Lý ma ma liền bưng một cái khay đi đến, trên khay đặt một bầu rượu cùng chén rượu, bước đến bên cạnh Y Hoa Nhiên rồi dừng lại. 

“ Nếu ngươi thật sự sẵn sàng vì Sầm Nhi mà bồi táng, ta liền buông tha cho Y gia, không truy cứu việc lần này nữa. ” 

Y Hoa Nhiên nhìn Liễu Như Quân, rồi lại quay đầu nhìn về phía Lý ma ma, không chút do dự bưng lên chén rượu uống một hơi cạn sạch, ngay sau đó liền nhắm hai mắt lại, chờ đợi tử vong đến gần. Y Hoa Nhiên có thể đọc được môi ngữ, mới vừa rồi Liễu Như Quân nói gì đó với Lý ma ma, hắn đều vô cùng rõ ràng, cho nên căn bản không có áp lực tâm lý, tất cả chẳng qua cũng chỉ là diễn kịch mà thôi. 

Liễu Như Quân thấy thế vừa lòng gật gật đầu, đi đến trước mặt Y Hoa Nhiên, duỗi tay nâng người lên. 

Y Hoa Nhiên mở to mắt, hoang mang mà nhìn về phía Liễu Như Quân, nói: “ Vương phi…… ” 

“ Đứa trẻ ngoan, mau đứng lên đi, con không nếm ra sao, kia căn bản không phải rượu, cũng không có độc. ” Liễu Như Quân đưa tay đỡ hắn đứng lên. 

“ Vương phi…… ” 

“ Kêu mẫu phi. ” Liễu Như Quân đánh gãy lời Y Hoa Nhiên, cười nói: “ Con cùng con trai ta đã bái đường thành thân, vậy con chính là Bình Dương Vương phủ thế tử phi, về sau có mẫu phi thương ngươi, có Bình Dương Vương phủ chống lưng cho ngươi, xem ai còn dám khi dễ ngươi. ” 

“ Mẫu phi…… ” Y Hoa Nhiên đỏ hốc mắt, một bộ dáng cảm động đến rơi nước mắt. 

Liễu Như Quân móc khăn ra lau lau khóe mắt Y Hoa Nhiên, nói: “ Đứa trẻ ngoan. ” 

“ Từ giờ trở đi Hoa Nhiên nhất định sẽ thay mặt thế tử hết lòng hiếu thuận với phụ vương cùng mẫu phi, để báo đáp lại sự yêu thương mà phụ vương và mẫu phi đã dành cho ta. ” 

“ Tốt, tốt. ” Nhắc tới Tề Phương Sầm, Liễu Như Quân cũng không khỏi đỏ hốc mắt, nói: “ Lại đây ngồi, cùng mẫu phi tâm sự về chuyện cũ của con đi. ” 

Y Hoa Nhiên thuận theo mà ngồi xuống, trong lòng rõ ràng Liễu Như Quân đối hắn cũng không phải là hoàn toàn tin tưởng, hỏi như vậy cũng chẳng qua là biến tướng của lời nói khách sáo, nói: “ Nguyên quán của Y gia là ở Minh Châu, con nối dõi rất ít, đến thế hệ của phụ thân, cũng chỉ có một đứa con trai. Sau khi phụ thân cùng mẫu thân thành thân không lâu, mẫu thân liền có thai, sinh hạ hai cái nữ nhi là ta cùng muội muội. Không sinh được con trai, phụ thân vốn đã bất mãn, lại thêm ta từ nhỏ thể nhược, liền càng không được phụ thân yêu thích, đúng lúc được phụ thân điều nhiệm, liền đem ta bỏ lại ở Minh Châu, cùng tổ mẫu sống nương tựa lẫn nhau. Vì trong nhà đều là nữ quyến, tổ mẫu e sợ bọn ta sẽ bị người khác khi dễ, liền vẫn luôn nói rằng mẫu thân ta sinh ra một đôi long phượng thai, đem ta coi như nam nhi mà nuôi dưỡng. Nhưng dung mạo của ta thật sự không giấu được nữa, tổ mẫu liền không cho ta ra khỏi cửa, thẳng cho đến khi tổ mẫu qua đời vào ba năm trước. ” 

Sau khi Y Hoa Nhiên hồi kinh, Y Tân vì để che giấu sự thật, liền đã đem hạ nhân trong tổ trạch biết rõ việc này diệt khẩu toàn bộ. 

Liễu Như Quân gật gật đầu, nói: “ Thì ra là thế. ” 

Y Hoa Nhiên đối với vẻ ngoài hiện tại của mình chính là vô cùng tự tin, nếu không phải cởi quần áo ra kiểm tra, căn bản sẽ không có người tin rằng hắn là nam. 

“ Mẫu phi, có chuyện này Hoa Nhiên không biết nên xử trí như thế nào, mong mẫu phi cho con một lời khuyên. ” 

“ Con nói đi. ” 

“ Nha hoàn thuộc của hồi môn của Hoa Nhiên đều là người của muội muội, dùng để giám thị nhất cử nhất động của Hoa Nhiên , Hoa Nhiên thật sự không biết nên xử trí như thế nào, còn thỉnh mẫu phi chỉ giáo. ” 

Hiện tại Y Hoa Nhiên chính là muốn tiền không tiền, muốn quyền không quyền, muốn thân thể không thân thể, nếu muốn thoát khỏi vận mệnh của nguyên chủ, thì cần phải hiểu được tá lực đả lực (mượn sức đánh sức), đây mới chính là thượng của thượng sách. 

“ Thế gả là một chuyện, ta sẽ yêu cầu Y thị lang giải thích, đến lúc đó người bên cạnh con, từ đâu đến thì liền cho các nàng quay về chỗ đó đi, nha hoàn trong vương phủ còn có rất nhiều, con cứ chọn tùy ý, nếu không hợp tâm ý, liền có thể đi mua người ở chỗ môi giới. ” 

Y Hoa Nhiên nhăn mày lại, khổ sở nói: “ Nếu phụ thân biết được chuyện ta nói sự thật với mẫu phi, sợ là sẽ càng không được phụ thân yêu thích. ” 

“ Con hiện giờ là Bình Dương Vương phủ thế tử phi, thân phận tôn quý, cho dù là cùng Y Tân giáp mặt, cũng phải trước tiên hướng ngươi hành lễ, không cần lại ủy khuất chính mình, để làm hài lòng hắn. ” 

Y Hoa Nhiên cảm động nắm chặt tay Liễu Như Quân, nói: “ Mẫu phi, nếu ngài là thân sinh mẫu thân của Hoa Nhiên, vậy thì thật là tốt biết bao. ” 

“ Đứa nhỏ ngốc, chúng ta đã là người một nhà. ” 

“ Mẫu thân. ” Y Hoa Nhiên nắm lấy cánh tay Liễu Như Quân, nhẹ nhàng tựa vào vai nàng, tựa như nữ nhi đang làm nũng với mẫu thân của mình vậy. 

Làm một đặc công đủ tư cách, cần phải đem chính mình hoàn toàn dung nhập vào vai diễn, chỉ khi chính mình tin, người khác mới sẽ không hoài nghi, cho nên đối với loại hành động như vậy, hắn hoàn toàn không có áp lực tâm lý. 

Tâm Liễu Như Quân vì lời nói này mà có chút run lên, nàng đã rất lâu rồi không nghe người ta gọi nàng là mẫu thân, nói: “ Ngày mai trở về nhà, ta đi cùng con. ” 

“ Thật sao ạ? ” Vẻ mặt Y Hoa Nhiên lúc đầu có chút thụ sủng nhược kinh, nhưng sau đó lại biến thành lo lắng, nói: “ Này có phải không hợp quy củ? ” 

Liễu Như Quân xem đến một trận đau lòng, nói: “ Sầm Nhi không có ở đây, dù sao cũng cần phải có một người chống lưng cho con. ” 

“ Thật tốt quá! Đa tạ mẫu thân! ”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play