Thập Niên 70: Cô Vợ Dị Năng Bá Đạo Của Sĩ Quan Tàn Tật

Chương 23


1 tháng

trướctiếp

Vì từng gặp bác tư Tống, cộng thêm sau đó Kiều Niệm Dao định bán cặp vòng ngọc, chia cho bác tư Tống một ít hoa hồng, cho nên cũng không lo lắng.

Lúc ấy, sau khi bán vòng ngọc đi, cô liền nhét cho bác tư Tống năm trăm, số tiền này là sẵn lòng cho.

Nhưng bác tư Tống không muốn, bà ấy là bác, chưa đến nỗi thèm tiền của cháu dâu.

Mặc dù số tiền này quả thật quá nhiều, nhưng bác tư Tống không muốn, chỉ kéo tay cô, nói với cô: "Tiền có thể kiếm, nhưng người chồng như Thanh Phong, cháu phải biết quý trọng, nếu bỏ lỡ thằng bé, sau này chắc chắn cháu không thể gặp được người như thằng bé nữa."

Chỉ có một câu này, còn những thứ khác bảo cô tự giữ lại.

Lại nói về hiện tại.

Tống Thanh Phong cũng hơi sửng sốt, hiển nhiên là không ngờ vợ lại có kỳ ngộ như vậy.

Hai ngàn ba trăm đồng anh mang về đã là rất nhiều, nhưng cô đã sớm tích cóp được một khoản tiền lớn như vậy!

"Nếu em muốn rời đi, em có tiền trả lại cho anh, thậm chí có thể trả cả vốn lẫn lời không thiếu một phần, ai cũng không ngăn được em." Kiều Niệm Dao nhìn anh.

Trái tim Tống Thanh Phong run lên: "Vậy sao em còn..."

Cô rõ ràng có nhiều tiền như vậy.

"Tại sao ở lại, anh không biết sao?" Kiều Niệm Dao nói.

Tống Thanh Phong đối diện với ánh mắt của cô, phòng tuyến trong lòng lúc này đã sụp đổ: "Nhưng anh đã như thế này..."

Kiều Niệm Dao: "Em biết em ở lại, sẽ phải đối mặt với tương lai như thế nào, nhưng Thanh Phong, em nguyện ý."

Nắm lấy tay anh.

Bàn tay to lớn của Tống Thanh Phong bị bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của vợ anh nắm lấy, không khỏi khẽ run, đối diện với ánh mắt dịu dàng không che giấu yêu thương của vợ, rốt cuộc trở tay nắm lấy tay cô.

"Vợ." Giọng người đàn ông nghẹn ngào.

"Em đây." Kiều Niệm Dao xoa xoa tay anh.

Tống Thanh Phong không nhịn được, ôm cô vào lòng mình.

Khóe mắt có chút ươn ướt.

Sau khi người đàn ông như sắt thép này rơi vào tuyệt vọng, vợ anh đã dùng sự dịu dàng và tình yêu kéo anh ra khỏi bóng tối.

Sau một hồi an ủi.

Kiều Niệm Dao mới thu xếp lại của cải trong nhà, hai người cộng lại có hơn bốn ngàn đồng tiền tích góp.

Ở niên đại này, không cần nghi ngờ, đây chắc chắn là một số tiền rất lớn.

Kiều Niệm Dao nói: "Hai ngày nữa sẽ phân lương, chờ xong bận này, em lại tranh thủ thời gian vào thành phố gửi tiền."

Tống Thanh Phong ừ một tiếng.

"Ăn nhiều một chút, anh bây giờ gầy như khỉ vậy, toàn là xương." Kiều Niệm Dao lại gắp cho anh miếng ruột già.

Tống Thanh Phong rất gầy, một mét tám tư chỉ nặng khoảng một trăm bốn mươi cân, chiều cao này tiêu chuẩn tối thiểu phải là một trăm năm mươi cân.

Nhưng đâu còn cách nào, đi nằm vùng còn có thể béo mập được sao, sau khi bị thương lòng như tro tàn, càng không cần phải nói.

Bị vợ nói vậy, Tống Thanh Phong lại không mất hứng chút nào, ngoan ngoãn nghe lời ăn cơm.

Một đĩa lòng heo xào và một đĩa rau xào mỡ bị hai vợ chồng ăn sạch, cả hai đều ăn rất no.

Ăn no uống đủ, Tống Thanh Phong nằm trên giường đất, lòng vốn như tro tàn trở nên vững vàng hơn, tựa như giữa giông bão, tìm được bến đỗ.

Trong lúc Kiều Niệm Dao rửa chén đũa, nồi bếp, Mã Quế Liên tới: "Chú em Thanh Phong sao rồi?"

"Rất tốt." Ăn được, uống được, cũng gần như nghĩ thông rồi.

"Vậy thì tốt." Mã Quế Liên nhìn dê con trong chuồng: "Con dê này nuôi cho tốt, sang năm cũng xem như một thu nhập không nhỏ."

Mặc dù không thể nào bằng lực lượng lao động khỏe mạnh, nhưng cũng là bù vào, có vẫn hơn không.

Kiều Niệm Dao gật đầu, thấp giọng nói: "Chạng vạng tối em phải đi lạy Đại Tiên, cầu chút chuyện, chị dâu có muốn đi cùng không?"

Mã Quế Liên vừa nghe liền biết cô muốn đi cầu chuyện gì, ngập ngừng nói: "Chuyện của chú em Thanh Phong, sợ là không cầu được."

Hiện nay đang có phong trào tiêu diệt Tứ Cựu, có tờ báo chuyên đăng bài, quét sạch hết thảy ngưu quỷ xà thần.

Cho nên đừng nói lạy Đại Tiên, lạy tổ tông cũng không được, đều thuộc về mê tín phong kiến, phải phá bỏ.

Chỉ là trên có chính sách, dưới có đối sách, bên trên cấm không sai, nhưng không phải mọi người vẫn lén đốt giấy thắp hương cho người thân sao?

Vì đều là chuyện tồn tại phổ biến, cho nên giống như đại đội trưởng Tống và lão bí thư, tất cả đều nhắm một mắt mở một mắt, ngoài miệng là cấm, nhưng len lén đi, sẽ không ai cản.

Chuyện lạy Đại Tiên này, Kiều Niệm Dao vốn sẽ không làm.

Trước đây, cô nằm mơ thấy Tống Thanh Phong hy sinh ở bên ngoài, có chút lo lắng liệu mình có phải thủ tiết không.

Hôm sau đi làm có chút tâm thần không yên, Mã Quế Liên vừa nghe, liền kéo cô lại nhỏ giọng nói: "Có muốn đi lạy chút không? Để Đại Tiên phù hộ?"

Đúng vậy, lạy Đại Tiên chính là Mã Quế Liên dạy cô.

Kiều Niệm Dao hoàn toàn không tin chuyện này, nhưng lúc đó thật sự lo sợ Tống Thanh Phong xảy ra chuyện, cho nên không nói gì.

Sau đó, Kiều Niệm Dao mới biết, lạy Đại Tiên, cầu Đại Tiên phù hộ có giá thị trường là hai quả trứng gà...

Cũng là sau khi thấy Hoàng Đại Tiên kia, cô dùng dị năng dò xét qua, Hoàng Đại Tiên kia tinh thì tinh, nhưng chưa khai khiếu.

Có điều không tin thì không tin, không hề trở ngại Kiều Niệm Dao lấy ra làm bia đỡ đạn.

Vì này đặc biệt giết một con gà.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp