Thập Niên 70: Cô Vợ Dị Năng Bá Đạo Của Sĩ Quan Tàn Tật

Chương 22


1 tháng

trướctiếp

Mặc dù thời gian Tống Thanh Phong ở bên cạnh cô không nhiều nhưng vừa nghĩ đến đây, trái tim anh lại nhói lên.

Thế nên anh mới lấy tiền ra.

Đây cũng là thái độ của anh.

Kiều Niệm Dao cũng biết điều đó, anh đã lấy hết toàn bộ tài sản trong nhà ra như vậy chứng tỏ anh đã nghĩ thoáng, không đuổi cô đi nữa.

"Em cho anh xem cái này."

Nói rồi, cô đi lấy sổ tiết kiệm trong nhà ra cho anh xem: "Anh xem đi."

Cuốn sổ tiết kiệm này do chính cô mở.

Tống Thanh Phong không nhúc nhích: "Em cứ cất đi."

Kiều Niệm Dao đành mở ra cho anh xem tài sản: "Anh cứ xem đi."

Tống Thanh Phong bất đắc dĩ, chỉ đành mở mắt ra nhìn, sau khi nhìn thấy con số trên cuốn sổ, anh sửng sốt: "Hai ngàn?"

"Em đã gửi tiết kiệm dài hạn số tiền hai ngàn này, trong tay em vẫn còn hơn ba trăm đồng dự trữ không gửi vào đây." Kiều Niệm Dao gật đầu nói.

Tống Thanh Phong nhìn cô: "Anh đã để lại cho em hai trăm."

Anh còn tưởng hai năm qua cô không dùng đến hai trăm đồng kia nên mới gửi tiết kiệm.

Vốn định để lại cho cô nhiều hơn một chút, dù sao anh cũng không ở nhà, không biết bao giờ về được, nếu cô có tiền trong tay thì khi gặp chuyện cũng dễ giải quyết. Nhưng khi đó cô không chịu cầm thêm nên anh chỉ để lại hai trăm.

Kiều Niệm Dao giải thích: "Mùa hè năm ngoái, chỗ chúng ta có một đợt mưa to rất lâu, sau cơn mưa, em và mấy chị dâu Quế Liên, chị dâu Ngô lên núi hái nấm, tình cờ phát hiện một cái hộp rách nát bị nước mưa làm trông đất cát bẩn bên ngoài. Mở ra mới thấy bên trong có mấy cặp vòng ngọc, còn có mấy lá vàng con cá. Thế là em mới giấu đi, lá vàng con cá và vòng ngọc đều được chôn ở sân sau nhà mình, em chỉ đi cầm một cặp vòng ngọc. Sau đó, em tranh thủ lên thành phố, gửi nó vào một cửa hàng ký gửi, còn nhờ bác gái út giúp làm giấy chứng minh, bác gái út cũng biết chuyện này. Tiền cầm vòng ngọc đều được gửi vào sổ tiết kiệm."

Trên núi làm gì có vòng ngọc với lá vàng con cá, mà nếu có thì cũng chẳng đến lượt cô.

Cô lấy từ trong không gian ra đó.

Trong không gian có một đống vòng ngọc thượng đẳng, cô chỉ lấy mấy cặp bình thường nhất ra thôi, chỉ một đôi trong số đó cũng đã cầm được nhiều tiền như vậy.

Trong không gian có rất nhiều vàng thỏi, kích thước lớn nhỏ không đều nhau, cô cảm giác chỗ đó phải đến cả ngàn cân, chẳng qua không tiện lấy ra thôi.

Nhân dịp lúc anh không ở nhà, kiếm ít tiền tài bất chính cũng không phải chuyện xấu.

Đợi đến lúc anh về thì tiền đã ở trong sổ tiết kiệm, vàng và vòng ngọc cũng đã chôn ở sân sau, cô muốn nói lai lịch nó thế nào chẳng được.

Sở dĩ không gửi nhiều là vì hoàn cảnh ở thời đại này rất phức tạp, tiền lương một tháng của người bình thường cũng chỉ hai, ba mươi đồng, tất nhiên nhân viên lâu năm sẽ nhiều hơn nhưng tối đa cũng chỉ đến ba mươi sáu đồng.

Nhưng tiền kiếm được và tiền tiết kiệm là hai chuyện khác nhau.

Trong sổ tiết kiệm của gia đình có hai ngàn đồng đã là một chuyện rất ghê gớm rồi.

Thế là quá đủ.

Nếu nhiều thêm thì sẽ không dễ giải thích.

Còn về việc tại sao lại để bác gái út trong thành phố biết chuyện này, đó là vì không còn cách nào khác.

Muốn gửi đồ vào cửa hàng ký gửi, không phải cứ cầm đồ vào là được.

Nếu vật mà người bán gửi bán dưới hai trăm đồng thì chỉ cần đưa sổ hộ khẩu cho người ta xem là được.

Nếu số tiền nhỏ thì không thành vấn đề.

Nhưng nếu giá trị món hàng mà người bán ký gửi lớn hơn hai trăm đồng thì được coi là số tiền lớn.

Cần phải ghi lại sổ hộ khẩu, thậm chí còn phải ghi lại những thông tin cần thiết như nơi sinh sống lại.

Ngoài ra, còn phải làm giấy chứng nhận có chứng nhận của nơi sinh sống hoặc là làm đơn để đơn vị chứng minh để người thân đảm bảo tư cách cho người gửi.

Cuối cùng, người gửi còn phải viết giấy bảo lãnh.

Phải cam đoan rằng những thứ người gửi có được là đứng đắn, không phải có được bằng những thủ đoạn mờ ám.

Những chuyện khai chứng nhận, làm cam đoan này, một mình Kiều Niệm Dao không thể làm được, cho nên nhất định phải mời bác tư Tống đến mới được.

Sở dĩ Tống Thanh Phong có thể đi làm lính, chính là nhờ bác tư Tống ở trong thành phố chạy quan hệ cho, sau khi Tống Thanh Phong cưới Kiều Niệm Dao, bác tư Tống biết tin cũng đặc biệt từ thành phố về một chuyến.

Cầm theo một tấm vải về cho cô may quần áo mới.

Các cô, các bác khác đều cảm thấy năm trăm đồng tiền sính lễ trên trời quá nhiều, bác tư Tống lại trực tiếp bày tỏ chi thì chi.

Dù sao ở trong thành phố, cô gái xinh đẹp như vậy, nhà mẹ đẻ đòi ba xoay một kêu cũng không quá đáng, ba xoay một kêu phải trên năm trăm.

*Ba xoay một kêu: chỉ 4 món đồ là đồng hồ, xe đạp, máy may và radio.

Chỉ là ở quê quá nghèo, chỉ dựa vào thu hoạch từ ruộng đồng, phụ thuộc vào thiên nhiên.

Không giống trong thành phố, có đơn vị làm việc, đảm bảo thu hoạch dù hạn hay lụt.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp