Sau Khi Xuyên Sách Mẹ Kế Ác Độc Bạo Hồng Khi Dẫn Con Tham Gia Chương Trình Thực Tế

Chương 13


1 tháng

trướctiếp

Cậu thực sự rất căng thẳng. Trong mấy người ở đây, có lẽ chỉ có Tằng Thiến là người duy nhất có thể đọ căng thẳng với Phó Niên.

Tuy nhiên Tằng Thiến càng không dám tin và tức giận nhiều hơn. Cô ta là một nhân vật bia đỡ đạn được đề cập ngắn gọn trong nguyên tác, tuy là vai ác nhưng lại không có đầu óc nên cũng chẳng có đường sống. Sở Dung rất hài lòng với phản ứng của Tằng Thiến, phản ứng của cô ta càng lớn thì mối đe dọa đối với bản thân cô càng nhỏ.

“Không phải tôi định sa thải cô.” Sở Dung chậm rãi đứng lên, đôi mắt trong trẻo lóe lên một tia hắc ám -- đó là sự sắc bén và áp bức mà Tằng Thiến chưa bao giờ thấy được ở Sở Dung. Cô ta ngơ ngác nhìn nụ cười xinh đẹp của Sở Dung và đôi môi nhẹ nhàng khép mở: “Cô Tằng Thiến, cô đã bị sa thải.”

Lời nói giống như một tiếng sét đồng thời đánh vào đầu Tằng Thiến và Phó Niên.

Bàn tay đang nắm chặt của Phó Niên bỗng buông lỏng, cậu thở dài như trút được gánh nặng, khiến sở Dung phải quay sang nhìn cậu: “Con làm sao vậy?”

Tâm tình Phó Niên rất phức tạp, cổ họng bị cảm xúc kích động trong lòng chặn lại không thể phát ra âm thanh nào. Khi Sở Dung nhìn sang, Phó Niên hoàn toàn bắt gặp ánh mắt quan tâm của cô.

“Dì là, dì là. . .” Phó Niên mở miệng: “Dì là. . . ai?”

Sở Dung hoàn toàn không nghe rõ Phó Niên đang nói gì. Đứa nhỏ Phó Niên này có một tật xấu, đôi khi nói chuyện rất mơ hồ, muốn người khác nghe thấy nhưng lại không nói rõ cho người ta nghe.

Tuy nhiên Sở Dung lại rất có kiên nhẫn với Phó Niên, cô đang định hỏi lại xem cậu vừa mới nói cái gì thì đã bị Tằng Thiến điên cuồng chất vấn: “Sở Dung, cô dám đuổi tôi? Sao cô dám? Cô đừng quên nhược điểm của cô vẫn còn nằm trong tay tôi. Tôi nhất định sẽ nói cho Phó tiên sinh biết tất cả những chuyện mà cô đã làm!”

Sở Dung chỉ cho rằng Tằng Thiến đang lấy chuyện nguyên chủ ngược đãi con riêng để uy hiếp cô nên chỉ nhếch môi cười: “Cô uy hiếp tôi à? Cô muốn lấy cái gì để uy hiếp tôi nào? Trước khi uy hiếp tôi thì cô nên cân nhắc xem cái mạng nhỏ của mình sẽ đi về đâu.”

Bàn về sự tàn nhẫn độc ác, Tằng Thiến mới là kẻ đứng đầu.

Tằng Thiến thản nhiên cười: “Sở Dung, xem ra cô thật sự quên mất mình trở thành phu nhân hào môn kiểu gì rồi nhỉ? Cô nhớ cho kĩ xem năm đó cô đã thề cái gì với tôi. Nếu hôm nay cô dám đuổi tôi ra khỏi nhà họ Phó, tôi đảm bảo ngày mai bê bối của cô sẽ vinh dự nằm trên tiêu đề của tất cả các phương tiện truyền thông.”

Những lời của Tằng Thiến nằm ngoài dự liệu của Sở Dung. Cô khẽ cau mày, chẳng lẽ giữa nguyên chủ và Tằng Thiến còn có chuyện gì mờ ám mà cô không biết? Nguyên chủ dung túng cho Tằng Thiến làm bậy là do cô ta ngu ngốc hay còn có ẩn tình khác?

Trong tiểu thuyết không hề đề cập đến chuyện Tằng Thiến giữ nhược điểm gì của Sở Dung.

Theo như lời của Tằng Thiến thì trước khi kết hôn với Phó Như Hối, Sở Dung đã quen biết cô ta?

Rốt cuộc là bí mật gì mà khiến Tằng Thiến chắc chắn rằng Sở Dung sẽ không dám trở mặt với cô ta?

Thấy Sở Dung do dự, Tằng Thiến đắc ý cười to. Cô ta biết Sở Dung sẽ không bao giờ xoay người được, Sở Dung chỉ có thể vĩnh viễn nằm dưới chân cô ta mà thôi. Sở Dung là Phó phu nhân trên danh nghĩa thì sao chứ? Cô ta còn có thể tùy ý tiêu khiển Phó phu nhân đây này, cô ta mới là nữ chủ nhân chân chính của nhà họ Phó!

Sở Dung im lặng khiến lòng Phó Niên trầm xuống. Cậu mím môi, kéo tay Sở Dung.

“Ơi?” Sở Dung cúi đầu nhìn cậu bé: “Niên Niên sao thế? Có đói không con?”

Phó Niên hít một hơi thật sâu, gằn từng chữ: “Không phải dì từng nói tôi có thể quyết định bất cứ vấn đề gì trong nhà sao.”

Sở Dung giật mình, khó hiểu nhìn đôi mắt ngập nước của Phó Niên, sao mắt thằng bé lại đỏ lên rồi.

Do thằng bé sợ Tằng Thiến sao? Sở Dung mơ hồ đoán được Phó Niên muốn nói gì, cô thong thả gật đầu một cách kiên định: “Đúng rồi.”

“Tôi muốn sa thải cô ta.” Phó Niên chậm rãi xoay người đối mặt với Tằng Thiến, cậu chỉ ngón trỏ vào người cô ta, trong mắt lộ ra vẻ chán ghét không thèm che giấu.

Sở Dung nhìn vào gáy Phó Niên. Hóa ra là cậu bé sợ? Sự sợ hãi, chán ghét và hận ý của Phó Niên đối với Tằng Thiến còn lớn hơn cả Sở Dung. Sở Dung chỉ muốn nhìn cậu chịu khổ, nhưng Tằng Thiến thì khác. Khi bị Tằng Thiến tra tấn hành hạ, cậu cảm nhận được sát ý của cô ta.

Tằng Thiến từng bóp cổ cậu và Phó Dư rất nhiều lần, cô ta hận không thể cắt đứng cổ họng bọn họ ngay lập tức.

Vậy nên: “Đuổi cô ta ra khỏi nhà tôi.”

Giọng trẻ con run rẩy. Đó là sự quyết tâm, sảng khoái, đồng thời cũng đầy sợ hãi, bất an.

Cậu không dám chắc liệu Sở Dung có thỏa mãn ý muốn của cậu hay không. Cậu biết Sở Dung đang do dự vì lời đe dọa của Tằng Thiến nên cậu không dám chắc Sở Dung có khuất phục trước sự đe dọa đó hay không. Nếu Sở Dung khuất phục thì cậu và Phó Dư sẽ không bao giờ thoát khỏi cuộc sống địa ngục ấy.

Sở Dung hiểu nỗi sợ hãi của cậu.

Nhìn bóng lưng được ăn cả ngã về không của Phó Niên mà cô thấy lòng mình chua xót.

Thằng bé vốn không nên thế này.

Kẻ ác tàn nhẫn phá hủy tuổi thơ của cậu, khiến cậu phải dùng cả đời để chữa lành vết thương.

Sở Dung khẽ thở dài, cô đứng sau lưng Phó Niên kéo cậu và Phó Dư vào lòng mình.

“Niên Niên đừng sợ.”

“Mẹ luôn ở bên con.”

Tằng Thiến đi rồi.

Mặc cho cô ta có la lối làm loạn, Sở Dung trực tiếp gọi Ngô Xán hỗ trợ tống cổ Tằng Thiến và đồ đạc của cô ta ra khỏi biệt thự Hương Sơn. Ngô Xán làm việc này còn vui vẻ hơn cả khi đối phó với Phó Niên và Phó Dư. Anh ta và hai đứa bé không thù không oán, chỉ làm theo lệnh của Sở Dung. Nhưng anh ta lại thực lòng không ưa Tằng Thiến, từ động tác và sức lực đủ để thấy anh ta trút hết cảm xúc cá nhân lên việc này.

Ngay sau khi Tằng Thiến rời khỏi biệt thự, thím Vân liền dọn thức ăn đã nấu xong lên bàn.

Sở Dung vừa giải quyết xong một mối tai họa lớn luôn canh cánh trong lòng. Mặc dù cô vẫn cảm thấy hơi lo về những lời đe dọa của Tằng Thiến trước lúc rời đi, nhưng nhìn chung thì cảm giác nhẹ nhõm vẫn nhiều hơn lo âu. Vì cô cảm nhận được việc đuổi Tằng Thiến đi khiến Phó Niên và Phó Dư vui vẻ hơn, đặc biệt là Phó Niên, cậu ăn nhiều hơn hẳn.

Sở Dung hài lòng.

Cuối cùng cô cũng có thời gian xem kĩ thông tin trong điện thoại của nguyên chủ.

Chạm vào giao diện WeChat, bên trong có rất nhiều tin nhắn được đánh dấu chấm đỏ, lướt mãi không hết. Hơn nữa danh sách bạn bè của nguyên chủ cũng rất nhiều, hơn hai nghìn người.

Sở Dung chưa bao giờ thấy nhiều bạn bè trên WeChat như vậy, danh bạ điện thoại cũ của cô còn chưa nổi hai trăm người. Vòng xã giao của phu nhân nhà giàu quả đúng là rộng thật.

Sở Dung lướt đến tin nhắn có dấu chấm đỏ cuối cùng, cô định xem từ dưới lên.

Sau khi đọc liên tiếp mấy cái tin nhắn không hữu ích, toàn là lời mời dùng thử của các thương hiệu mỹ phẩm và quần áo, Sở Dung kiên nhẫn đọc từng cái một, cuối cùng nhìn thấy một tin nhắn không phải từ thương hiệu nào.

Tên người gửi là Trọng Xuân Hòa của giải trí Thạch Nham. Sở Dung thấy hơi quen quen nên mở ra xem mới phát hiện nguyên chủ từng nói chuyện với người này.

Trọng Xuân Hòa: Cô Sở, tổ chương trình chúng tôi chân thành mời cô tham gia chương trình thực tế mùa hè, sự tham gia của cô chắc chắn sẽ là sức mạnh lớn nhất của đội ngũ chúng tôi. Chúng tôi chờ tin vui của cô.

Sở Dung: Chương trình gì?

Trọng Xuân Hòa: Tên dự kiến của chương trình là 'Mẹ tôi là siêu nhân'. Đây là bản kế hoạch của chúng tôi.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp