Diệp Đỉnh Chi và cô gái áo tím đứng đối diện nhau, Diệp Đỉnh Chi đặt nhẹ tay lên chuôi kiếm: “Ngươi từ đâu đến? Thiên Khải Thành?” “Ta tới từ khu vực cực bắc, Thiên Ngoại chi thiên.” Nguyệt Khanh cười nói.
Diệp Đỉnh Chi sửng sốt, người Bắc Ly không biết gì về Thiên Ngoại Thiên, thậm chí bát công tử cũng không biết bọn họ đến từ đâu, thế nhưng Diệp Đỉnh Chi lại biết. Vì hắn từng trà trộn vào Man tộc, mà Man Tộc với Thiên Ngoại Thiên mà cô gái này nhắc tới là ở sát cạnh nhau. Nhưng nơi đó có tuyết rơi quanh năm suốt tháng, có băng nguyên ngàn dặm, hoàn cảnh còn ác liệt hơn ở Man tộc. Bọn họ là di dân của Võ Quốc Bắc Khuyết năm xưa! Tuy diện tích của Bắc Khuyết không lớn, con dân không nhiều, so với Bắc Ly, Nam Quyết thì chỉ là nước nhỏ ở biên cảnh, nhưng người người tập võ, chiến lực hùng hậu, cho nên được gọi là Võ Quốc. Nhưng Bắc Ly có Quân Thần Diệp Vũ và Sát Thần Bách Lý Lạc Trần hợp lực, mười mấy năm trước đã bị thôn tính vào lãnh thổ Bắc Ly. Có điều bọn họ không bị diệt quốc, di dân trốn tới nơi cực hàn ở phía bắc, tự xưng là Thiên Ngoại Thiên, nhưng cũng không tiếp xúc với Bắc Ly, chỉ có đôi chút liên lạc với Man Quốc.
“Thiên Ngoại Thiên tìm ta làm gì?” Thần sắc Diệp Đỉnh Chi vẫn giữ vẻ cảnh giác, vì năm xưa người diệt Bắc Khuyết chính là phụ thân hắn - Quân Thần Diệp Vũ.
“Ân oán tiền nhân thì chấm dứt ở tiền nhân thôi. Diệp tướng quân diệt Bắc Khuyết cũng là tuân theo hoàng lệnh, còn tàn tộc của Bắc Khuyết có thể trở về từ cõi chết cũng là nhờ Diệp tướng quân không phái truy binh. Diệp công tử không cần cảnh giác ta như vậy.” Nguyệt Khanh mỉm cười: “Ta tới tìm Diệp công tử chỉ là để Diệp công tử và ta đều nhận được thứ mà mình muốn.”
“Ha ha ha, trên người Diệp Đỉnh Chi ta còn thứ gì mà người khác muốn?” Diệp Đỉnh Chi cười vang, lộ rõ vẻ đau thương.
“Có, Diệp công tử là võ mạch bẩm sinh, chúng ta cũng hiếm khi gặp được kỳ tài trăm năm như vậy. Thật ra Diệp công tử không biết đó thôi, lần đầu tiên ngươi vào Thiên Khải Thành, ngươi đã gặp người của Thiên Ngoại Thiên chúng ta rồi.” Nguyệt Khanh cười nói.
Diệp Đỉnh Chi khẽ nhíu mày, suy nghĩ một chút, lập tức giật mình, rút Huyền Phong kiếm ra chỉ vào Nguyệt Khanh: “Cái tên dùng Phán Quan Bút là người của các ngươi?”
“Hồn Quan - Phi Ly.” Nguyệt Khanh gật nhẹ đầu: “Đúng là do chúng ta phái tới Thiên Khải Thành, chẳng qua gặp phải Diệp công tử chỉ là chuyện tình cờ. Hắn phát hiện Diệp công tử là võ mạch bẩm sinh, cho nên ra tay hơi nóng nảy, xin Diệp công tử đừng trách.”
Diệp Đỉnh Chi không hạ kiếm xuống: “Võ mạch bẩm sinh có ích gì cho các ngươi?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play