Cô Tô thành, quán trọ Lung Nguyệt.
Nguyệt Khanh đặt nón che xuống, rót cho mình một chén trà, nói đầy ẩn ý: “Hồn Quan Phi Ly, Vô Tướng sứ có vẻ rất nóng vội.” Phi Ly bước từ trong góc tối ra, mỉm cười lắc đầu: “Vô Tướng sứ tuyệt đối không nóng vội, ngài ấy chỉ sợ nhị tiểu thư gấp gáp quá thôi.”
“Sao nào? Trong lòng các ngươi ta là người thiếu bình tĩnh như vậy à?” Nguyệt Khanh uống một ngụm trà, giọng nói thoáng chút bất mãn.
Phi Ly vội vàng lắc đầu: “Đương nhiên là không , nhưng Diệp Đỉnh Chi thật sự rất quan trọng, Vô Tướng sứ cũng phải cẩn thận một chút. Chẳng hay hôm nay nhị tiểu thư gặp hắn, có thành quả gì không?” Ta dùng Tầm Khí thuật thăm dò hắn, đúng là võ mạch bẩm sinh, nhưng bây giờ tâm cảnh hắn đang bất ổn, có thể nhập ma bất cứ lúc nào. Cho nên tuy lần này hắn cự tuyệt ta, nhưng không bao lâu nữa, ta nghĩ hắn sẽ tới tìm ta. Nếu như...” Nguyệt Khanh đẩy cửa sổ nhìn về xa xăm: “Không có hòa thượng kia.”
“Hòa thượng?” Phi Ly cau mày.
“Hàn Sơn tự, Vong Ưu, là hòa thượng rất lợi hại phải không?” Nguyệt Khanh hỏi.
“Hóa ra Vong Ưu đại sư đã tới Hàn Sơn tự. Hàn Sơn tự chỉ là chùa nhỏ, không so sánh được với những ngôi chùa lớn như Thiếu Lâm, Bạch Mã, nhưng Vong Ưu đại sư là đại tông sư Phật gia được mọi người công nhận. Nếu hắn ở đây, đúng là sẽ rất phiền phức.” Phi Ly thở dài.
Nguyệt Khanh lại hỏi: “Phiền phức ra sao?”
“Nghe nói Vong Ưu đại sư giỏi nhất là nhìn tâm ma, cũng giỏi nhất là giải tâm ma. Cho nên nếu Diệp Đỉnh Chi bị hắn để ý tới, như vậy rất có thể hắn đến là để hóa giải tâm ma cho Diệp Đỉnh Chi.” Phi Ly lo lắng nói.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT