Cô Tô thành, tiểu sa di đi theo Vong Ưu đại sư, hưng phấn chạy loanh quanh con đường ồn ào náo nhiệt.
Vong Ưu đại sư từng nói với hắn, tuy Cô Tô thành xa hoa không kém gì Thiên Khải Thành, tuy câu nói này hơi khoa trương, nhưng theo tiểu sa di thấy, Cô Tô thành này còn hay hơn Thiên Khải Thành. Phồn hoa ở chỗ có nhiều sòng bạc không, có nhiều nhạc phường không, có nhiều cửa hàng không.
Nhưng theo tiểu sa di Vô Thiền thấy, lại là có nhiều chỗ bán hoa đấu tôm đấu dế không, ven đường có nhiều mứt quả không, du thuyền trên hồ có nhiều không. Mà những thứ này, Cô Tô thành có rất nhiều.
So với Thiên Khải Thành rộng lớn trang nghiêm, Cô Tô thành chợ búa hơn nhiều, cũng dịu dàng hơn nhiều, rõ ràng nhất là trên nhưng gian phòng hai bên đường, những cô nương với hương thơm nức mũi đang vẫy khăn lụa, dáng vẻ cực kỳ dịu dàng.
Vong Ưu đại sư vội vàng kéo Vô Thiền lại, hạ giọng niệm Phật: “A Di Đà Phật, A Di Đà Phật.”
“Sao Diệp đại ca không đi cùng chúng ta?” Vô Thiền phàn nàn. “Con nhận người ta làm đại ca nhưng người ta đâu có nhận con làm tiểu đệ. Thế mà gọi đại ca mãi thành quen rồi.” Vong Ưu đại sư cười nói.
Vô Thiền chỉ mứt quả nói: “Thế thì sư phụ mua cho con một xâu mứt quả, rồi mua cho Diệp đại ca một xâu, con mang về cho huynh ấy.” “Người ta có muốn ăn đâu.” Vong Ưu đại sư trả lời.
“Vẫn phải có lòng chứ.” Vô Thiền đi tới nói với người bán hàng rong: “Cho ta hai xâu mứt quả.”
Người bán hàng rong nhìn cậu bé, hỏi: “Có phải là tiểu sư phụ trong Hàn Sơn tự bên ngoài Cô Tô thành không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT