Trúc Mã, Đừng Chạy!

Chương 9.


2 tháng

trướctiếp

Năm Lâm Tử Khác mười ba tuổi, dưới sự cằn nhằn hết lần này đến lần khác cộng thêm dụ dỗ đe đọa của mẹ Tiêu Nhu, cha Lâm cắn răng giậm chân để con trai bảo bối của mình đi theo ca ca của Tiêu Nhu, cậu của Lâm Tử Khác là Tiêu Dật đến Linh Khê Cốc ở ngoài ngàn dặm nổi tiếng về chế độc.
 
Mấy đời Lâm gia làm nghề y, tại sao đến thế hệ của Lâm Tử Khác lại để y đi học chế độc, nguyên nhân rất đơn giản. Từ nhỏ Tiêu Nhu không cha không mẹ, là do ca ca Tiêu Dật nuôi lớn, hai huynh muội sống nương tựa lẫn nhau, hiện giờ bà đã lập gia đình, trai gái đều có. Mà ca ca lại không có ý định lấy vợ sinh con, tuyệt học toàn thân không có ai để truyền lại. Lúc Lâm Tử Khác năm tuổi, Tiêu Dật không dễ gì xuất cốc lần đầu tiên tới Lâm gia, vừa thấy Lâm Tử Khác thì rất là thích, liền mở miệng nói với Tiêu Nhu muốn truyền thừa toàn bộ thuật chế độc của mình cho y. Từ trước đến nay Tiêu Nhu luôn nghe theo lời ca ca của mình, lúc đó không thèm để ý đến cha Lâm dựng râu trừng mắt đồng ý với huynh trưởng của mình.
Bởi vì cha Lâm bất mãn cùng lúc ấy Lâm Tử Khác còn nhỏ, cho nên đợi Lâm Tử Khác sau mười hai tuổi sẽ đến Linh Khê Cốc. Rốt cục có người kế thừa, kết quả Tiêu Dật vỗ vỗ tay vui sướng trở về Linh Khê Cốc. Đợi đến Lâm Tử Khác vừa được mười hai tuổi, Tiêu Dật nóng lòng chạy tới Lâm gia đón cháu ngoại trai mình nhớ thương bảy năm, không ngờ trên đường có một số việc chậm trễ, cái trễ này kéo dài một năm, làm cho người Lâm gia cho là hắn đã quên vụ này.
Nhưng, trong lúc cha Lâm âm thầm vui mừng thì một ngày nào đó Lâm Tử Khác mười ba tuổi Tiêu Dật chạy tới Lâm gia, dây dưa cả buổi, cuối cùng Lâm phụ không chống lại được đòn dụ dỗ đe dọa của Tiêu Nhu, đành phải đầu hàng. Tiêu Dật nghe vậy thì mừng rỡ, giống như sợ cha Lâm và Tiêu Nhu đột nhiên đổi ý, trong đêm mang theo Lâm Tử Khác còn đang trong tình trạng ngơ ngác ngái ngủ rời đi.
Lâm Tử Khác đi đợt này, bảy năm liền Dung Ức không gặp được y.
Năm đầu tiên, trong lòng Dung Ức vẫn còn rất mất mát, dù sao từ nhỏ nàng đã quen đi theo sau lưng y. Mỗi lần đến Lâm gia luôn theo thói quen chạy đến phòng Lâm Tử Khác ngây ngốc gần nửa canh giờ. Trong mơ hồ còn có thể nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của y khi y trở về phòng nhìn thấy chuột ở trên giường mình, có thể nghe thấy y gọi nàng là Dung Tiểu Ức mỗi khi tức giận. Nghĩ tới nghĩ lui nàng sẽ cười lên như một con ngốc, khi đó nàng mới mười một tuổi, cũng không hiểu cái gì gọi là thích một người, chỉ theo bản năng thích nhìn thấy dáng vẻ tức giận của y mà thôi.
Năm thứ hai, Dung Ức đã dần dần quen với cuộc sống không có Lâm Tử Khác, cũng bắt đầu dần dần ít qua phủ Lâm gia, ngược lại Lâm Tử Uyển thường đến tìm nàng, thường có ý vô ý nhắc tới Lâm Tử Khác.
Năm thứ ba, Dung Ức đã ít suy nghĩ đến Lâm Tử Khác hơn, mỗi lần Lâm Tử Uyển nhắc tới y, nàng đều kéo Lâm Tử Uyển ra ngoài tìm kiếm mỹ nam khắp nơi, tự nói với mình chân trời này nơi nào chả có mỹ nam.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp