Trúc Mã, Đừng Chạy!

Chương 10.


2 tháng

trướctiếp

Nhớ lại tình huống lần đầu tiên gặp Lâm Tử Khác, Dung Ức đánh cuộc, nhất định lúc ấy y đã nhận ra nàng rồi. Nếu như vậy, ngày hôm đó y cứu nàng chắc chắn không phải tình cờ, nàng nghi ngờ nhìn sân nhỏ mình ở ba tháng, không khỏi nghi ngờ nhà nàng ở cũng do Lâm Tử Khác sắp xếp hay không?
 
Càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này, uổng công lúc đó nàng cảm thấy mình gặp được quý nhân, đại thúc nho nhã kia nói ông phải ra khỏi nhà đi xa một chuyến có thể vài năm nữa mới quay lại, đúng lúc nhà trống nên để cho nàng ở. Uổng công lúc trước khi nàng phát hiện mỹ nam cứu mình một lần ở nhà kế bên còn tưởng rằng nàng và y có duyên.
Nhưng nếu y đã nhận ra nàng tại sao không nói rõ với nàng? Chẳng lẽ sợ nàng quấn lấy y giống như lúc nhỏ? Cho nên mỗi lần y nhìn thấy nàng không phải đá nàng ra cửa thì cũng là ném nàng ra cửa? Dung Ức bực bội gãi gãi đầu tóc rối bời của mình, ném hoa cúc trong tay lên bàn.
“Ôi… Ai chọc Dung Ức của chúng ta tức giận thế?” Quần áo màu đỏ bảnh bao xuất hiện ở trong sân, ăn mặc lẳng lơ, giọng điệu đáng đánh đòn như vậy ngoại trừ Thẩm Ngạn ra thì không còn ai khác.
“Huynh tới thật đúng lúc.” Dung Ức quay đầu u ám nhìn Thẩm Ngạn, xoa tay cười đến mức gian ác, hôm qua hãm hại nàng thảm như vậy, hôm nay hắn còn tới đây.
“Muội híp mắt nhìn ta làm gì?” Hiển nhiên suy nghĩ của Thẩm Ngạn không cùng một cấp độ với nàng, ngay cả u ám cũng có thể nhìn ra là híp mắt cười, còn căng thẳng bảo vệ bộ ngực của mình, vẻ mặt đề phòng nhìn Dung Ức, giống như sợ một giây kế tiếp Dung Ức sẽ lột quần áo của hắn ra. Ra vẻ kiểu ta là nam phụ đàng hoàng vô tội.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp