Trúc Mã, Đừng Chạy!

Phiên ngoại.


1 tháng

trướctiếp

Lại là giao thừa một năm mới, hàng năm đến thời điểm này nương luôn có rất nhiều ngày có tâm trạng không tốt, tự giam mình trong phòng không ra ngoài, mặc kệ cha khuyên giải thế nào cũng không để ý. Lâm Ninh đã quen với chuyện này, cha sẽ nhanh chóng không sao thôi.
 
“Tiểu Ức, nghe lời, ăn một chút trước được không.” Còn không phải sao, hiện giờ cha như bảo mẫu, đứng trước cửa gọi nương đi ra ăn chút cơm. Nương đã một ngày chưa ăn cơm, cha sắp như kiến bò trên chảo nóng rồi.
“Không ăn, không có khẩu vị.” Giọng nói buồn buồn của nương truyền từ trong phòng ra.
“Tiểu Ức, không phải ta không dẫn nàng đi, chỉ là hiện giờ sắp có tuyết rơi, nàng lại đang mang thai, nàng nên ở nhà tĩnh dưỡng thật tốt, ta đi thăm hắn là được, có được không?” Cha vuốt đầu mày, ngày thường cha ít nói, hiếm khi có một lần nói nhiều lời như vậy, tựa như chỉ khi nói với nương mới thấy được dáng vẻ này của cha.
Ta và Lâm Ninh đứng một bên bóc hạt dưa xem, thấy dáng vẻ đó của cha, chỉ có thể sâu sắc đồng tình khi cưới phải một thê tử ngang ngược như vậy. Có đôi khi ta xem không nổi, cố tình muốn giúp cha khuyên nương mấy câu, nhưng dù có nói thế nào thì lời ta nói ra đều không xuôi tai, vậy mà cha lại không cho bất cứ ai nói mẫu thân nửa câu không đúng, ta chỉ có thể cùng Lâm Ninh đứng ở một bên nhìn mà thôi.
“Ừm… Ca! Ca nói lần này mất bao lâu thì nương đi ra?” Ta cướp hạt dưa đã bóc sẵn ở trong tay Lâm Ninh, ném vào trong miệng, ậm ờ hỏi không rõ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp