Trúc Mã, Đừng Chạy!

Chương 27.


1 tháng

trướctiếp

Sau buổi trưa, Lâm Tử Khác canh giữ trước giường Dung Ức, gần một tháng không gặp, nàng lại gầy đi một chút rồi, khi nàng hôn mê cực kỳ yên tĩnh. Y không dẫn Liễu Chi tới Dung gia, cũng không để nàng ta ở Lâm gia, chỉ tùy ý tìm một khách điếm sắp xếp cho nàng ta, bảo Thẩm Ngạn có rảnh thì dẫn Lâm Ninh đi tìm nàng ta, dù sao Lâm Ninh cũng là con ruột của nàng ta.
 
Tay của người trên giường hơi giật giật, hai mắt từ từ mở ra, Lâm Tử Khác thấy vậy cuống quít đỡ nàng dậy, nói: “Tỉnh rồi? Cảm thấy thế nào?”
Dung Ức giống như không nghe thấy lời y nói, cười xinh đẹp, thuận tay linh hoạt vòng qua cổ của y, cả người gần như dán sát vào người y, hai mắt vô cùng yêu mị, cộng thêm chút dụ hoặc, nàng ghé sát tai y, hà hơi nói: “Huynh đã trở lại rồi?”
Chất vải áo nàng đang mang rất mỏng, dường như Lâm Tử Khác có thể cảm nhận được nhiệt độ ấm áp của cơ thể nàng, hơi thở của nàng phun sát lỗ tai của y, nơi yết hầu không khỏi trở nên căng thẳng, hoảng hốt đắp chăn lên người nàng, giọng nói lãnh đạm: “Trời lạnh, coi chừng bị cảm lạnh.”
Dung Ức cười nũng nịu, giật chăn ra, lại dán sát người vào Lâm Tử Khác, vuốt ve khuôn mặt của y, thấp giọng nói: “Tử Khác, muội nhớ huynh lắm.” Ban đầu y cho rằng Dung Ức chỉ đang đùa nghịch, nghe thấy giọng nói dịu dàng đáng yêu của nàng y mới phản ứng lại. Nàng không ổn, cực kỳ không ổn. Y cuống quít kéo nàng ra, chăm chú nhìn vào hai tròng mắt của nàng. Hai mắt nàng mê ly, vừa xinh đẹp vừa mông lung, hiển nhiên bây giờ chính nàng cũng không biết bản thân đang làm gì.
“Tiểu Ức, tỉnh lại!” Y lay hai vai của nàng, cố gắng để nàng tỉnh táo lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp